Lúc này, Ngao Thiên Thiên chợt chậm rãi buông tay, cô vuốt ve khuôn mặt Diệp Quân, sau đó cơ thể cô và Diệp Quân cùng run lên, tiếp đó từng luồng năng lượng bí ẩn đồng thời tuôn ra từ cơ thể cả hai!
Khế ước!
Cô ấy muốn chấm dứt khế ước bình đẳng đã ký với Diệp Quân.
Diệp Quân run rẩy gọi: “Thiên Thiên…”
Ngao Thiên Thiên không nói gì, từ từ nhắm hai mắt lại, cơ thể không khỏi run lên, rất nhanh, linh hồn khế ước của hai người đã hoàn toàn rời khỏi cơ thể, Ngao Thiên Thiên phất tay áo, linh hồn khế ước thoáng chốc tan vỡ, hóa thành hư vô.
Lúc này Diệp Quân cũng không còn cảm nhận được sự tồn tại của Ngao Thiên Thiên nữa.
Ngao Thiên Thiên quay người bỏ đi.
Diệp Quân run run gọi: “Thiên Thiên…”
Ngao Thiên Thiên dừng bước, nhẹ nhàng nói: “Ta đi theo huynh chưa bao giờ mong cầu giàu có… quyền lợi hay đại đạo, ta cũng chưa mong cầu bao giờ… Mọi sai lầm đều là do ta sai, vì ta nên tộc nhân của ta mới dám có những suy nghĩ đó… Tiểu Quân, con đường sau này, ta không thể đi cùng huynh được nữa rồi… Mà có lẽ huynh cũng không cần ta đồng hành cùng huynh nữa…”
Nói xong cô ấy đi đến trước thi thể của Thiên Long, nhìn thi thể đầy đất, nước mắt cô ấy tuôn ra như nước tràn bờ đê.
Ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308743/chuong-4780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.