Rõ ràng thím Kiều đã hiểu, bà ấy run rẩy, sau đó ngất xỉu.
Diệp Quân và Dương Dĩ An vội vàng đỡ thím Kiều.
Lúc này, Việt Kỳ đi vào.
Diệp Quân đứng bên mép giường nhìn thi thể của Phó Cát, mãi không nói câu nào.
Dương Dĩ An không ngừng lau nước mắt.
Sắc mặt Việt Kỳ u ám một cách đáng sợ: “Xin lỗi, ta không ngờ bọn họ lại dám điên cuồng đến mức này…”
Diệp Quân xoay người nhìn về phía Việt Kỳ: “Việt tông chủ, mục tiêu tiếp theo của bọn họ có lẽ là bà đấy”.
Việt Kỳ cau mày: “Bọn họ muốn động đến ta cũng đâu có đơn giản, ta không thuộc quản lý của thư viện, ta là người của Kiếm Tông, ngoài Viện trưởng, Kiếm Tông không nghe lệnh bất cứ ai khác, dù nội các cũng không có quyền ra lệnh trực tiếp cho Kiếm Tông…”
Diệp Quân nói: “Ý của ta là bọn họ có thể thẳng tay tiêu diệt bà!”
Việt Kỳ thoáng ngây người, tỏ vẻ khó tin: “Bọn họ dám sao?”
Diệp Quân chậm rãi nhắm mắt lại, không nói một lời.
Sắc mặt Việt Kỳ rất nặng nề, nếu là tình huống bình thường thì chắc chắn không dám, nhưng trước mắt thì đối phương có thể làm thế, điên cuồng đến mức này, còn có gì không dám nữa?
Diệp Quân nhẹ giọng nói: “Là lỗi của ta, ta nên bảo bà liên hệ với Kiếm Tông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308714/chuong-4751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.