Người áo đen lạnh lùng đáp: “Nhớ giữ lời”.
Rồi xoay người biến mất.
Hám Vân Sơn lắp bắp: “Sư phụ, không ngờ họ lại là... Vậy Diệp Dương kia toi rồi...”
Giọng nói bí ẩn: “Chưa chắc”.
Hám Vân Sơn ngạc nhiên: “Sao?"
Giọng nói bí ẩn: “Đi về trước đi”.
Một cái bóng mờ phóng lên cao, đi vào tầng mây, nhìn về phía thư viện Thanh Châu: “Kiếm ý của tên đó... Hắn lấy trật tự làm kiếm... Nếu không phải ta từng tạo ra trật tự thì đã không nhận ra...”
Bỗng ông ta mở to mắt: “Đừng nói là tên khốn vua dựa dẫm chuyển thế tu luyện lại chứ? Mẹ... Hắn lại rảnh đời tới thế à? Ôi trời ạ...”
...
Đại điện thư viện ở Thanh Châu.
Khi Việt Kỳ bước vào, Diệp Quân mở mắt ra: “Người của Tổng viện đến rồi?"
Bà ta không đáp lời.
Diệp Quân nhíu mày: “Có chuyện à?"
Việt Kỳ gật đầu: “Tất cả thiên tài Thanh Châu Nam Châu đều bị đưa về nhà, gia tộc họ quyết định không tham gia chuyện này nữa”.
Diệp Quân: “Hai nhà An-Diệp?"
Việt Kỳ: “Phải”.
Diệp Quân nhíu mày.
Bỗng một ông lão đi vào, ra vẻ muốn nói lại thôi.
Việt Kỳ: “Nói”.
Ông lão: “Bẩm Tông chủ, Diệp công tử, chúng ta vừa nhận được tin, người bán thịt là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308713/chuong-4750.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.