Diệp Quân lại hỏi: “Ngu cô nương, có thể nói cho ta được không? Ta rất muốn biết thư viện có những phe phái nào?”
Ngu Ngưng nhìn hắn: “Không cần nói, ngươi yêu nghiệt như thế này, không lâu nữa, bọn họ sẽ đến tìm ngươi thôi”.
Diệp Quân cạn lời.
Ngu Ngưng nói tiếp: “Ngoài Nam Châu, Vân Châu cũng có một thiên tài, người này thể võ song tu, tên là Hám Vân Sơn, đằng sau có đại lão bí ẩn, cụ thể là ai thì cũng không biết, thực lực không thể xem thường”.
Diệp Quân khẽ gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
Ngu Ngưng lại nói: “Thành tựu kiếm đạo của ngươi rất cao, nhưng cảnh giới lại quá thấp, thời gian này ngươi phải nghĩ cách nâng cao cảnh giới đi. Còn nữa, đừng đánh giá thấp mấy người ta nói, bởi vì họ không chỉ có thiên phú mà phía sau đều có cảnh giới bí ẩn chỉ dạy, sức chiến đấu không phải người bình thường có thể so sánh được, hiểu không?”
Diệp Quân gật đầu: “Cảm ơn cô đã nhắc nhở”.
Tuy hắn tự tin vào bản thân nhưng cũng sẽ không đánh giá thấp người khác, chủ yếu là sợ lật thuyền trong mương, nếu thua mấy tên thế hệ trẻ này thì đúng là không còn mặt mũi nào khôi phục thân phận nữa.
Ngu Ngưng nói: “Đi, ta đưa ngươi đến nơi tu luyện”.
Nói xong cô ấy ngự kiếm bay đi.
Diệp Quân thầm nhẩm niệm rồi cũng ngự kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308685/chuong-4722.html