Diệp Quân đứng yên bất động.
Đột nhiên, Việt Kỳ biến mất tại chỗ.
Diệp Quân cau mày, với thực lực hiện giờ của mình, hắn không thể tránh được nhát kiếm này, cũng không thể đỡ được, vì thế hắn lựa chọn không phản kháng.
Bởi vì hắn không cảm nhận được sát ý trong nhát kiếm này.
Kiếm của Việt Kỳ dừng lại khi cách lông mày của Diệp Quân nửa tấc, mà vẻ mặt Diệp Quân bình tĩnh như nước, không chút dao động.
Thấy vậy, Ngu Ngưng nhìn Diệp Quân thật sâu.
Việt Kỳ nhìn Diệp Quân: “Vì sao không tránh?”
Diệp Quân lắc đầu: “Không tránh được”.
Việt Kỳ nhìn thẳng vào Diệp Quân hồi lâu rồi thu kiếm: “Rốt cuộc ngươi là ai?”
Diệp Quân cười nhẹ: “Diệp Dương”.
Việt Kỳ lại hỏi: “Thân phận thật sự”.
Diệp Quân vẫn đáp: “Diệp Dương”.
Việt Kỳ nhìn hắn chăm chú.
Diệp Quân suy nghĩ một lúc rồi bảo: “Việt tông chủ, bà sợ ta gây bất lợi cho Kiếm Tông hay là gây bất lợi cho thư viện?”
Việt Kỳ nhìn hắn không nói gì.
Diệp Quân nghiêm túc nói:”Ta chỉ muốn một nền tảng, Kiếm Tông và thư viện là nền tảng ta muốn, chỉ vậy thôi”.
Việt Kỳ nhìn vào mắt Diệp Quân một lúc rồi mới khẽ gật đầu: “Được”.
Nói rồi bà ta nhìn Ngu Ngưng bên cạnh: “Lát nữa Ngu Ngưng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308684/chuong-4721.html