Đã đến cảnh giới Vạn Pháp rồi!
Hắn vươn tay, gọi kiếm Trật Tự xuất hiện, thấy nó run run.
Hắn cười rồi đi ra ngoài, vừa mở cửa phòng đã thấy Dương Dĩ An.
Cô bé nói: “Đi thôi”.
Diệp Quân gật đầu: “Ừ”.
Kiếm quang phóng lên cao rồi biến mất ở xa.
Diễn võ trường hôm nay chật kín người từ sớm.
Ai nấy đều muốn xem Phó Cát và An Mộc Cẩn ai sẽ chiến thắng, đại diện Thanh Châu đi thi đấu vạn châu.
An Mộc Cẩn có mặt từ sớm, mắt nhắm hờ, tay phải cầm kiếm.
Một tia kiếm quang rơi xuống, không phải Phó Cát mà là Đại trưởng lão Kiếm Tông. Ông ta nói với An Mộc Cẩn: “Phó Cát chủ động từ bỏ quyền thi đấu”.
Bên dưới ồ lên.
An Mộc Cẩn mở bừng mắt: “Đại trưởng lão, y...”
Ông lão lại nhìn sang Diệp Quân: “Diệp công tử lên đi”.
Hắn gật đầu rồi ngự kiếm đến đối diện An Mộc Cẩn
"Vua dựa dẫm cố lên!"
Không biết ai ở dưới la lên.
Diệp Quân: “??"
Tiểu Tháp: “??"
Vua dựa dẫm cố lên?
Diệp Quân xoay lại với gương mặt ngơ ngác, cố tìm xem ai là người vừa lên tiếng nhưng thất bại.
Nhìn khắp một vòng cũng không thấy ai khả nghi.
Chẳng lẽ nghe nhầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308677/chuong-4714.html