Nghe Thác Bạt Cổ nói thế, khóe miệng Diệp Quân hơi nhếch lên: “Ngươi cũng thông minh đấy”.
Nói xong hắn quay người đi xuống khỏi đài sinh tử.
Còn Thác Bạt Cổ thì thở phào nhẹ nhõm, vừa rồi khi Diệp Quân hỏi y câu đó, lông tơ trên người y lập tức dựng đứng, cảm giác ngột ngạt cận kề cái chết dâng lên trong lòng.
Cảm giác chết chóc!
Lúc đó, y thực sự rất sợ hãi.
Nhìn Diệp Quân đang đi xuống, trong mắt y hiện lên vẻ nghi hoặc, rốt cuộc tên này là ai?
Những kiếm tu xung quanh nhìn Diệp Quân với ánh mắt tò mò và nặng nề.
Người có thể trở thành đệ tử nội môn làm sao có thể là kẻ tầm thường được?
Lúc này, đương nhiên bọn họ hiểu người tên Diệp Dương chỉ có cảnh giới Tiên Thiên này chỉ đang giả heo ăn thịt hổ.
Sau này phải cẩn thận hơn!
Trong âm thầm, Ngu Ngưng vẫn luôn theo dõi Diệp Quân, đương nhiên cô ấy cũng tò mò về lai lịch của hắn, bởi vậy cô ấy đã âm thầm điều tra nhưng không phát hiện được gì.
Lai lịch bí ẩn!
Mà cô ấy thì ngày càng tò mò.
An Mộc Cẩn cũng theo dõi Diệp Quân, y mỉm cười: “Diệp huynh này đúng là thú vị”.
Sau khi Diệp Quân xuống khỏi đài sinh tử, hắn nhìn Phó Cát và Dương Dĩ An trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308655/chuong-4692.html