Đây là trưởng lão ngoại vệ thành Quan Huyên, có thể nói là một câu nói có thể dễ dàng hủy diệt một thế gia tông môn cấp trung, bao gồm cả nhà họ Phương trước kia của gã.
Phương Ngự ngạc nhiên nhìn Cam Tiếu trước mặt: “Cam trưởng lão, đây…”
Cam Tiếu nhìn Phương Ngự, cười nói: “Tuổi trẻ tài cao quả là không sai, thảo nào viện trưởng xem trọng ngươi đến thế… À phải rồi, xét thấy nhà họ Phương ở Ung Châu xa nơi này, bọn ta đã xin phép thư viện để nhà họ Phương dời cả nhà đến thành Quan Huyên, đã chọn xong nhà, ở bên cạnh gia tộc Nam Ly, đến lúc đó ngươi viết một lá thư bảo cả gia tộc họ Phương đến đây là được. Còn nữa, tổng viện thư viện đã dặn dò, năm nay có ba người nhà họ Phương được tuyển thẳng, còn để ai trong nhà họ Phương ngươi lên thì do ngươi quyết định. Ngươi yên tâm, bên trên sẽ sắp xếp hợp tình hợp lý, sẽ không để ai nắm thóp được, ngươi cũng biết gần đây rất nghiêm…”
Nghe Cam Tiếu nói vậy, Tịnh tông chủ quay đầu lại nhìn Diệp Quân, ánh mắt Diệp Quân vẫn bình tĩnh, không nói gì, hắn đã mơ hồ hiểu được ý đồ của Tịnh tông chủ.
Bên trong điện.
Phương Ngự vẫn bình tĩnh, đương nhiên gã hiểu rõ tại sao lại như thế.
Viện trưởng!
Nghĩ đến đây, đôi mắt gã hiện lên vẻ vô cùng phức tạp.
Khi Cam Tiếu nhìn Phương Ngự trước mặt, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308604/chuong-4641.html