Diệp Quân cũng không đắn đo quá lâu, hắn mở lòng bàn tay, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay hắn, hắn đưa kiếm Thanh Huyên cho Phục Võ: “Thích thì tặng cô đấy”.
Phục Võ ngạc nhiên nhìn hắn.
Diệp Quân cười hỏi: “Sao vậy?”
Phục Võ không nhận lấy kiếm mà nhìn Diệp Quân chăm chú.
Diệp Quân đưa tay xoa đầu cô ấy, cười nói: “Không phải đang đùa với cô đâu, nếu cô thích thì cứ lấy đi”.
Phục Võ hỏi: “Vì sao?”
Diệp Quân cười nói: “Làm gì có nhiều vì sao như thế chứ?”
Phục Võ nghiêm túc nói: “Dù gì cũng phải có một lý do chứ”.
Diệp Quân cười khẽ: “Ta còn chưa nghĩ ra, đợi ta nghĩ ra rồi sẽ nói với cô, được chứ?”
Phục Võ im lặng một lúc lâu, sau đó cô ấy trả kiếm cho Diệp Quân.
Diệp Quân hơi ngạc nhiên: “Sao lại không lấy?”
Phục Võ nhìn hắn: “Ta vẫn chưa nghĩ ra, đợi ta nghĩ ra rồi lại nói với ngươi, được chứ?”
Nét mặt Diệp Quân cứng đờ.
Phục Võ đột nhiên đưa tay, Diệp Quân tỏ vẻ nghi ngờ.
Phục Võ nói: “Quả hồ lô”.
Diệp Quân cười khẽ, sau đó đưa một ít kẹo hồ lô cho cô ấy, dường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308591/chuong-4628.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.