Ông ta vươn tay. Động tác này khiến đất trời nhòe đi, thời không gần đó trở thành một lốc xoáy kỳ lạ, tất cả năng lượng trên đời đều biến chất.
Những người khác nhìn mà không hiểu gì.
Bỗng Đa Nguyên Đạo Đế quay sang nói với A Phu: “Ngươi giết cô ta đi”.
A Phu hành lễ thật sâu rồi bước vào lốc xoáy.
Cái quỷ gì vậy? Diệp Quân ngu người ra.
Bỗng Chủ nhân bút Đại Đạo và Vô Biên Chủ xuất hiện cạnh hắn. Người trước thấp giọng nói: “Ông ta đã nghịch chuyển thời gian và thời không. Người kia vừa mới trở về quá khứ để giết Phục Võ cô nương khi cô ấy còn chưa trưởng thành. Ngươi mau đi cứu người, ta sẽ giúp ngăn ông ta lại”.
Giết Phục Võ trong quá khứ?
Diệp Quân biến sắc, không kịp nghĩ ngợi gì mà cầm kiếm Thiên Hành xông vào lốc xoáy thời không.
Đa Nguyên Đạo Đế giơ tay lên muốn ngăn cản, nhưng Chủ nhân bút Đại Đạo đã vung tay đẩy lui sức mạnh của ông ta lại, để Diệp Quân thừa cơ chui tọt vào.
Đa Nguyên Đạo Đế nhìn Chủ nhân bút Đại Đạo, cười nói: “Thú vị”.
Phục Võ đang đột phá thấy Diệp Quân lao vào lốc xoáy thì biến sắc, vừa định dừng lại thì bị Chủ nhân bút Đại Đạo ngăn cản: “Đó là thời không Tuế Nguyệt hoàn chỉnh, có một bản thể của cô ở trong. Cô bây giờ còn chưa thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308571/chuong-4608.html