Kiếm quang vỡ nát, Phục Võ lùi lại ba vạn trượng, thời không phía sau nổ tung tóe.
Lại một dòng máu tươi tràn ra.
Phục Võ nhìn chằm chằm Đa Nguyên Đạo Đế, thân xác bất thình lình bốc cháy.
Uỳnh!
Khí thế theo đó tăng lên vùn vụt.
Diệp Quân hoảng sợ: “Phục tỷ!"
Phục Võ nhắm mắt lại: “Ta nợ ngươi, cũng nợ văn minh Thiên Hành...”
Nói xong, cô ấy hóa thành kiếm quang bắn tới.
Đa Nguyên Đạo Đế bình tĩnh nâng tay phải lên rồi ấn xuống.
Uỳnh!
Kiếm quang vừa ập tới đã bị chấn vỡ, sức mạnh khổng lồ hất văng Phục Võ đi.
Áp chế toàn diện!
Các cường giả văn minh khác vỗ tay hoan hô.
Kỳ Chủ nhìn Diệp Quân và Phục Võ với vẻ phức tạp, thầm nghĩ có đôi khi lựa chọn mình làm ra là vô cùng quan trọng.
Cho dù có mạnh đến đâu đi nữa mà lựa chọn sai lầm thì cũng chỉ là công dã tràng mà thôi.
Phạm Diêm La Thiên Tử vừa thấy khó tả vừa thấy vui mừng. Sức mạnh của Đa Nguyên Đạo Đế nằm ngoài dự đoán của ông ta, mà có lẽ đây chưa phải là cực hạn.
Người này đã vượt qua phạm vi văn minh cấp sáu rồi!
Đúng là cường giả chân chính.
Bên kia, Phục Võ dừng lại rồi thì nâng kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308570/chuong-4607.html