Chủ nhân bút Đại Đạo mỉm cười, sau đó nói: “Trật tự mà chúng ta muốn thiết lập khác nhau, Tịnh tông chủ muốn không có trật tự, cậu muốn thiết lập một trật tự công bằng, trật tự mà ta muốn thiết lập lại là một kiểu khác, có lẽ sau này giữa chúng ta sẽ cùng đường nhưng bây giờ không phải”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta hiểu rồi”.
Hắn không nói gì nữa, dẫn Phục Võ xoay người rời đi.
Sau khi Diệp Quân và Phục Võ đi rồi, một người đàn ông trung niên bỗng xuất hiện bên cạnh chủ nhân bút Đại Đạo, người đến là Vô Biên Chủ, trong tay ông ta còn cầm một bình rượu.
Vô Biên Chủ cười nói: “Thú vị đấy, tên nhóc này giống cha hắn năm xưa, không muốn làm vua dựa dẫm, không biết hắn có thể kiên trì được bao lâu”.
Chủ nhân bút Đại Đạo nói: “Cho dù thế nào cũng là chuyện tốt”.
Vô Biên Chủ bỗng nói: “Ta muốn đi phiêu bạt”.
Chủ nhân bút Đại Đạo quay đầu nhìn Vô Biên Chủ: “Ông xác định rồi à?”
Vô Biên Chủ bật cười, cầm bình rượu uống một ngụm rồi nói: “Mặc dù những ngày tháng sống mơ mơ màng màng nhưng ta vẫn khao khát giả… à không, ta vẫn hướng về những ngày tháng nhiệt huyết, vừa lúc tên nhóc này được xem là cháu của ta, nếu hắn đã không muốn gọi cha hắn thì để người làm thúc ta đây giúp hắn”.
Chủ nhân bút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308553/chuong-4590.html