Trong một nhà hàng.
Diệp Quân và Mộc Uyển Du nhìn đối diện nhau, hai người gọi một ít đồ ăn, Mộc Uyển Du lại không động đũa mà nhìn chằm chằm hắn, sợ hắn chạy mất.
Diệp Quân mỉm cười nói: “Nhìn anh làm gì vậy?”
Mộc Uyển Du khẽ nói: “Em tưởng anh sẽ không quay lại nữa”.
Diệp Quân dịu giọng nói: “Hai người ở đây, sao anh có thể không về?”
Nghe thế Mộc Uyển Du lộ ra vẻ dịu dàng.
Diệp Quân gắp tôm cho cô ấy, sau đó nói: “Tu luyện thế nào rồi?”
Mộc Uyển Du tự hào nói: “Bây giờ em đã là giáo viên hướng dẫn ở Học viện Ngân Hà rồi, là giáo viên hướng dẫn trẻ tuổi nhất”.
Diệp Quân bật cười: “Giỏi lắm”.
Mộc Uyển Du chớp mắt: “So với cường giả đỉnh cấp ở thế giới các anh, em còn thua kém họ bao nhiêu?”
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Một chút thôi”.
Mộc Uyển Du liếc nhìn hắn: “Có quỷ mới tin anh”.
Diệp Quân bật cười.
Không thể không nói hắn thích sự ấm áp của hệ Ngân Hà hơn việc cứ đánh giết ở bên ngoài.
Mộc Uyển Du bỗng nói: “Bao giờ thì anh đi?”
Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Nhanh thôi”.
“Ồ”.
Mộc Uyển Du cúi đầu im lặng ăn cơm, không nói gì nữa.
Diệp Quân vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308549/chuong-4586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.