Chương trước
Chương sau


Từ Nhu gật đầu: “Tỷ ấy từng nói rồi, nhưng khi đó bọn ta đều cho rằng tỷ ấy nói đùa, vì tỷ ấy chỉ tùy tiện nói nên bọn ta cũng không xem là thật”.



Diệp Quân im lặng.



Hắn cảm thấy mình đánh giá thấp thực lực của Chân tỷ rồi.



Từ Nhu lại nói: “Còn có Nhất điện chủ của Ác Đạo Minh, đối phương trước giờ chưa từng xuất hiện?”





Diệp Quân gật đầu: “Vài điện chủ cốt cán của Ác Đạo Minh đều đã chết, nhưng Nhất điện chủ chưa bao giờ xuất hiện”, Từ Nhu bỗng nói: “Chẳng lẽ Nhất điện chủ đó ở bên cạnh ngươi?”



Diệp Quân lặng thinh.



Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Xem ra ngươi cũng từng nghi ngờ”.



Diệp Quân gật đầu: “Quả thật là ta từng nghi ngờ nhưng bây giờ ta không dám chắc”, Từ Nhu ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: “Ngoài Nhất điện chủ đó thì còn có Tổ Ác Đạo… Không còn nghi ngờ gì nữa, người mà Chân tỷ trấn áp đó chắc chắn là Ác Đạo chuyển kiếp”.







Diệp Quân gật đầu: “Điều này thì có thể khẳng định”.



Từ Nhu nhìn Diệp Quân: “Ngươi định thế nào?”



Diệp Quân nói: “Chỉ có thể tăng thực lực trước”.



Từ Nhu nhìn Diệp Quân, ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp: “Bây giờ ta đã không thể nhìn thấu ngươi nữa”.



Diệp Quân lắc đầu cười nói: “Ngày nào ở bên ngoài ta cũng đều bị đánh”, Từ Nhu bình tĩnh nói: “Chẳng phải năm đó cha ngươi và ông nội ngươi cũng như thế sao? Giữ vững tâm thái, đánh lại thì đánh, không được thì chạy, chạy không lại thì mặc kệ võ đức gì đó, gọi người đến tiêu diệt chúng”.



Diệp Quân bật cười, tính cách Từ Nhu vẫn ngay thẳng như thế.



Từ Nhu lại nói: “Nhưng chuyện của Ác Đạo Minh nhất định phải do ngươi tự giải quyết. Ta biết tính tình của đại tỷ, ngươi đừng tưởng bình thường tỷ ấy dễ nói chuyện mà lầm, thật ra tỷ ấy nói một là một, nếu ngươi dám gọi người đến cứu tỷ ấy, tỷ ấy nhất định sẽ rất thất vọng”.



Diệp Quân gật đầu: “Ta biết”.



Nói xong, hắn xé một cái đùi dê rồi đưa cho Từ Nhu.



Từ Nhu không từ chối, nhận lấy đùi dê gặm một miếng, sau đó lại nói: “Vũ trụ Quan Huyên và Tiên Bảo Các mở rộng rất nhanh, ngươi biết chứ nhỉ?”



Diệp Quân gật đầu: “Ta biết, thế nên ta đề xuất một phương án, là chia khu vực để thống trị, vị trí của các thế lực nền văn minh vũ trụ không thay đổi, trừ khi vũ trụ đó không có khả năng tồn tại”.



Từ Nhu ngẫm nghĩ, sau đó nói: “Có thể, nhưng có một vấn đề quan trọng, ngươi nhất định phải dự tính trước”.



Diệp Quân nhìn Từ Nhu, Từ Nhu trầm giọng nói: “Tài nguyên của vũ trụ không phải là vô hạn, tài nguyên của bất kỳ vũ trụ nào rồi cũng sẽ cạn kiệt vào một ngày nào đó, một khi tài nguyên của vũ trụ cạn kiệt hoặc tài nguyên vũ trụ được phân bổ không đồng đều thì vũ trụ này sẽ xảy ra hỗn loạn”.

Diệp Quân gật đầu: “Ta đã nghĩ tới chuyện tỷ nói, nhưng vấn đề này chỉ có thể đợi sau khi thiết lập xong trật tự mới có thể giải quyết”.



Từ Nhu khẽ gật đầu: “Ngươi tự có tính toán là được”.



Diệp Quân nhìn Từ Nhu: “Chuyện Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên, tỷ cứ giúp đỡ trông coi nhiều một chút”.



Từ Nhu gặm một miếng thịt, không đáp lời.



Diệp Quân lắc đầu khẽ cười, hắn xé một miếng thịt đưa cho Từ Thụ, sau đó lại xé một miếng cho mình.






























Từ Thụ cười nói: “Bao giờ huynh đi?”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.