Chương trước
Chương sau


Diệp Quân nắm tay Nạp Lan Ca, mỉm cười: “Chư vị giải tán đi thôi”.



Dứt lời, hắn đã đưa Nạp Lan Ca biến mất tại chỗ.



Các cường giả bắt đầu rút lui một cách có trật tự.



Việc Diệp Quân về thư viện Quan Huyên nhanh chóng lan rộng khắp vũ trụ Quan Huyên như ôn dịch…









Trong điện Quan Huyên.



Hôm nay điện Quan Huyên rất yên tĩnh, chỉ có Diệp Quân và Nạp Lan Ca.



Diệp Quân ngồi ở cửa đại điện, Nạp Lan Ca ngồi trong vòng tay hắn, hai tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve bụng của cô, hắn khẽ nói: “Sao nhóc con này vẫn chưa ra đời thế nhỉ?”



Nạp Lan Ca mỉm cười: “Sắp rồi”.







Nói rồi cô nắm ngược lại tay Diệp Quân, nhẹ nhàng bảo: “Muội nghe nói gần đây huynh đến một nơi gọi là nền văn minh Thiên Hành đúng không?”



Diệp Quân gật đầu, sau đó nói ngắn gọn cho Nạp Lan Ca về một số chuyện đã xảy ra với mình thời gian này.



Sau khi nghe Diệp Quân kể, Nạp Lan Ca ngẩng đầu nhìn nơi sâu trong tinh không vũ trụ, nhẹ nhàng cất lời: “Vũ trụ Quan Huyên ta cũng chỉ là một hạt cát trong vũ trụ bao la rộng lớn này thôi”.



Diệp Quân gật đầu: “Vũ trụ rất lớn, vô cùng vô tận, có lẽ cô cô và cha có thể nhìn xuống cả vũ trụ này, tiếc là họ không đưa huynh đi chơi cùng!”



Nghe vậy, Nạp Lan Ca bật cười, như nghĩ tới điều gì, cô quay đầu nhìn Diệp Quân: “Chuyện của Thạch thống lĩnh…”



Diệp Quân nói: “Huynh biết chắc chắn là muội không biết chuyện”.



Nạp Lan Ca gật đầu: “Thời gian này nội các đang bận tập trung đối ngoại, bởi vì cứ cách một thời gian lại sẽ có một vài thế lực vũ trụ tới đầu hàng…”



Nói rồi cô nhìn Diệp Quân, cười khẽ: “Đây đều là công lao của huynh đúng không?”



Diệp Quân cười: “Vất vả rồi”.



Nạp Lan Ca lắc đầu: “Muội chỉ hơi lo lắng thôi”.



Diệp Quân nói: “Lo địa bàn thư viện Quan Huyên ngày càng rộng lớn à?”

Nạp Lan Ca gật đầu: “Đúng thế”.



Diệp Quân gật đầu: “Vấn đề này huynh cũng suy nghĩ mãi. Huynh có một ý này, đó là quản lý theo khu vực, bởi vì mỗi nền văn minh vũ trụ đều không giống nhau, nếu tập hợp lại một chỗ ắt sẽ loạn”.



Đây là điều hắn đã thảo luận với Chu Phạn ngay từ đầu, mỗi vũ trụ có tông môn và thế gia khác nhau, phong tục của mỗi nền văn minh cũng khác nhau, cưỡng ép tập hợp lại một chỗ chắc chắn sẽ có vấn đề, cách tốt nhất là quản lý theo khu vực. Đương nhiên vấn đề cốt lõi là thư viện Quan Huyên phải đủ mạnh, quyền uy không đủ thì cả vũ trụ sẽ sụp đổ ngay, và cũng sẽ hoàn toàn trở nên hỗn loạn.



Nạp Lan Ca gật đầu: “Cách này của huynh cũng được, đúng là cần chia ra quản lý theo khu vực, nếu không các thế lực lớn tập hợp sẽ xảy ra rất nhiều vấn đề. Hơn nữa tài nguyên của mỗi vũ trụ có hạn, mà thành Quan Huyên hiện tại cũng đã rất đông đúc rồi…”



Diệp Quân gật đầu: “Đến lúc đó đặt ra điều lệ, sau đó để nội các thảo luận xem nên phân chia vũ trụ như thế nào”.



Nạp Lan Ca gật đầu: “Được”.



Nói rồi cô nhìn Diệp Quân: “Vậy chuyện của Thạch thống lĩnh và tộc Nạp Lan…”



Diệp Quân bình tĩnh nói: “Nghiêm phạt, nghiêm trị”.



Nạp Lan Ca gật đầu: “Đã hiểu”.



Hai người lâu ngày không gặp đương nhiên phải làm những chuyện mình thích, may đều là người tu luyện nên cơ thể khỏe mạnh hơn người bình thường, vì thế chỉ cần không quá kịch liệt thì cũng không có vấn đề gì lớn.






























“Khụ!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.