Diệp Quân lắc đầu ngay: “Không biết, ta cũng không muốn biết”.
Bố Huyền nhìn thẳng vào hắn: “Bởi vì Thiên Hành Chủ đời này bị mắc kẹt ở vũ trụ Vô Gian, vậy nên phong ấn Thiên Hành Chủ đời đó để lại không được củng cố, vậy nên…”
Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Bà ấy sắp ra rồi à?”
Bố Huyền gật đầu: “Đúng thế, ngươi có căng thẳng không?”
Diệp Quân hỏi: “Sao lại là ta căng thẳng hay không? Bố huynh, huynh nói cho rõ đi, chuyện này liên quan gì đến ta?”
Bố Huyền cũng không quan tâm đến xưng hô Diệp Quân gọi, y nhìn thẳng vào hắn rồi nghiêm túc nói: “Ta và Tuế Tuế ở lại đây có hai nghiệm vụ, thứ nhất là sát hạch người, đào tạo người ưu tú, thứ hai là bảo vệ phong ấn nơi này…”
Diệp Quân nói thẳng: “Người biết thực lực của ta mà, người nghĩ ta có thể trấn áp nổi quan chấp hành đứng đầu Phục Võ này không?”
Bố Huyền cười: “Ngươi nghĩ gì đấy? Sao ta lại để ngươi đi trấn áp quan chấp hành đứng đầu Phục Võ được?”
Diệp Quân hơi khó hiểu: “Vậy thì sao?”
Bố Huyền nghiêm túc nói: “Ta muốn ngươi đi nói chuyện với bà ấy để bà ấy đừng phá”.
Diệp Quân nói: “Vì sao người không đi nói chuyện với bà ấy?”
Bố Huyền bảo: “Ta sợ chết”.
Diệp Quân: “…”
Sợ chết!
Mặt Diệp Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3308355/chuong-4392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.