Chương trước
Chương sau


Nhất Kiếm Định Sinh Tử!



Diệp Quân vẫn nhớ câu nói của cô cô váy trắng khi dạy hắn kiếm kỹ này: “Ta xuất ra kiếm này, ta muốn con sống thì con được sống, ta muốn con chết thì con phải chết”.



Sống chết chỉ trong một kiếm!



Nhát kiếm này là một sự miệt thị.



Đương nhiên, hiện giờ hắn không thể làm được sự miệt thị này, với thực lực hiện tại của hắn, khi đối đầu với Tuế Tuế cô nương này, nếu hắn miệt thị cô ta thì đó không phải tự tin, mà là ngu xuẩn.





Vì thế hắn đã thay đổi!



Nhất Kiếm Quyết Sinh Tử!



Nhát kiếm này mà xuất ra không phải ngươi chết, chính là ta chết.



Ta không có khả năng định sinh tử của cô, nhưng ta vẫn có khí phách quyết sinh tử với cô!







Thật ra hắn cũng từng thay đổi kiếm kỹ này, nhưng khi ấy không đủ tâm cảnh, lại thêm chút hoa hòe hoa sói, vì thế mãi chẳng đổi được. Bây giờ hắn đã tìm ra vấn đề của bản thân, kiếm ý cũng trở nên thuần khiết hơn một chút nên hắn lại dùng để tu luyện.



Khi Diệp Quân vung kiếm, kiếm thế thoáng chốc đã thay đổi, kiếm thế như sấm sét, cả hư không rung chuyển, sau đó nứt ra như mặt băng, vết nứt nhanh chóng lan ra xung quanh.



Mà lúc này, Tuế Tuế cũng xuất kiếm.



Giống như trước đây, nhát kiếm này của cô ta vẫn rất bình thường, thậm chí không thể cảm nhận được bất kỳ kiếm thế và kiếm ý nào.



Nhưng khi nhát kiếm này của cô ta vung ra, kiếm thế của Diệp Quân thoáng chốc bị áp chế lại ngay, nhưng lần này Diệp Quân không lui bước.



Mũi kiếm nối mũi kiếm!



Rắc!



Đột nhiên, ý kiếm của Diệp Quân xuất hiện vết nứt, vết nứt càng lúc càng lớn, một lúc sau, vết nứt lan ra toàn thân kiếm.



Nhưng không vỡ!



Nhìn thấy cảnh này, trên khuôn mặt yêu kiều của Tuế Tuế hiện lên nụ cười: “Cũng được đấy”.



Nói xong cô ta thu kiếm lại, đặt sau lưng mình.



Diệp Quân nhìn ý kiếm trong tay, trên mặt cũng hiện lên ý cười.



Tuy rằng kiếm của hắn vẫn không thể đánh bại Tuế Tuế cô nương, nhưng ít nhất nó đã mạnh hơn trước rất nhiều.



Hắn đã tìm được cảm giác rồi.



Dù là tâm khí hay khí thế đều không thể hình thành trong một sớm một chiều, nó cần một quá trình.



Từ khi gặp Diệp Tu Nhiên, thật ra hắn vẫn luôn tìm kiếm thay đổi, từ đó đến nay, thực lực và kiếm đạo của hắn cũng có sự tiến bộ đáng kể, đương nhiên kẻ địch của hắn cũng trở nên mạnh hơn, thậm chí còn có kẻ mạnh hơn nữa.



Hắn buộc phải nắm bắt mọi cơ hội để nâng cao bản thân!



Diệp Quân gạt mọi suy nghĩ, nhìn Tuế Tuế rồi hơi khom người nói: “Tiền bối, xin được chỉ giáo”.



Tuế Tuế vốn định tạo quan hệ tốt, thấy Diệp Quân lễ phép khiêm tốn như vậy, đương nhiên cô ta vui vẻ đồng ý: “Được”.



Vì vậy khoảng thời gian sau đó, ngày nào Diệp Quân cũng thực chiến với Tuế Tuế.






























Mọi người vâng vâng dạ dạ, không dám nói gì.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.