Chương trước
Chương sau
Thăng cấp cho Tháp gia.



Nghe thấy lời Diệp Quân nói, người phụ nữ váy trắng hơi nhướng mày.



Thấy vậy, Diệp Quân vội hỏi: “Cô cô, sao thế?”



Người phụ nữ váy trắng không nói gì, nếu Tiểu Tháp thăng cấp quá cao thì sẽ bất lợi cho đứa nhỏ này trong quá trình thăng cấp trưởng thành, nhưng nếu thăng cấp quá thấp, thì không giữ được lâu.



Người phụ nữ váy trắng suy nghĩ, sau đó bà ấy mở tay ra, Tiểu Tháp xuất hiện trong tay bà ấy.



Tiểu Tháp bỗng trở nên rất phấn khích!





Nằm thẳng vẫn thích hơn!



Người phụ nữ váy trắng giơ hai ngón tay lên, sau đó nhẹ nhàng gõ Tiểu Tháp, Tiểu Tháp run rẩy kịch liệt, tỏa ra ánh sáng màu vàng, nhưng đã lướt qua trong thoáng chốc.



Người phụ nữ váy trắng đưa Tiểu Tháp cho Diệp Quân.



Diệp Quân trừng mắt nhìn: “Xong rồi sao?”



Người phụ nữ váy trắng gật đầu.







Diệp Quân nhận lấy Tiểu Tháp, nhìn ngắm đánh giá một lát, sau đó lẩm bẩm hỏi: “Tháp gia, ngươi thăng cấp chỗ nào rồi?”



Vẻ mặt Tiểu Tháp cũng mờ mịt: “Ta không biết!”



Diệp Quân nghi ngờ.



Người phụ nữ váy trắng nói: “Ta cải tạo cho nó thành Tiểu Tháp trưởng thành, từ nay về sau, nó sẽ phải tu luyện giống ngươi, ngươi giết người càng nhiều thì nó càng mạnh, đương nhiên, nó tự mình giết cũng được”.



Vẻ mặt Diệp Quân cứng đờ.



Tiểu Tháp: “..”.



Trưởng thành Tháp sao?



Diệp Quân cười khổ, Tháp gia và hắn không thể nằm ườn ra nữa rồi. Dĩ nhiên, cô cô váy trắng hy vọng Tháp gia sẽ theo hắn tu luyện, nhưng với tính tình của Tháp gia, nó sẽ tu luyện sao?



Sau này sợ là sẽ hơi khó khăn rồi!



Tiểu Tháp đau đớn trong lòng, nhưng nó không dám nói.



Người phụ nữ váy trắng nói: “Đi thôi”.



Diệp Quân gật đầu: “Vâng ạ”.



Người phụ nữ váy trắng nhìn Nhất Niệm: “Nhà ngươi ở đâu? Chỉ đường đi”.



Sắc mặt Diệp Quân nhanh chóng thay đổi.



Nhất Niệm: “..”.



Tiểu Tháp: “..”.



Một lát sau, đám người Diệp Quân rời đi.



Lúc này, một tên kiếm tu che mắt xuất hiện bên trong, ông ta đứng tại chỗ yên lặng rất lâu, sau đó nói nhỏ: “Sư đệ, đi thôi”.



Nói xong, ông ta xoay người rời đi.



Kiếp Giới ở Chân vũ trụ.



“A!”



Trong Kiếp Giới bỗng vang lên tiếng gào thét giận dữ.



Ác Đạo của Chân vũ trụ!



Ác Đạo điên cuồng gào rống, sức mạnh đáng sợ trong Vũ Trụ Kiếp không ngừng trào ra, nhưng vẫn luôn bị một luồng sức mạnh khác trấn áp.



Trấn áp vô cùng gắt gao!







“Diệp Quân! Nhà họ Dương!”







Bên trong Kiếp Giới, giọng nói giống như dã thú không ngừng gào thét.







...







Dựa vào sự dẫn dắt của Nhất Niệm, mọi người đã đến nền văn minh Thiên Hành.







Thượng Thần Thiên Vân cảm thấy rất nghi ngờ việc Diệp Quân đưa người phụ nữ váy trắng đến nền văn minh Thiên Hành, đương nhiên bà ta cũng lo lắng, bởi vì bà ta cảm nhận được, nữ kiếm tu váy trắng này tính tính hình như không được tốt cho lắm, nhưng bà ta không có cách nào ngăn cản, giờ chỉ có thể đi bước nào tính bước đó.







Cường giả ở nền văn minh Thiên Hành đương nhiên đều nhận ra Diệp Quân, lúc nhìn thấy Diệp Quân, vẻ mặt của đám người ở nền văn minh Thiên Hành đều trở nên u ám, ánh mắt không mấy thiện cảm.







Cũng may lúc Thượng Thần Thiên Huyên trở về đã hạ lệnh, không được khiêu khích Diệp Quân, đặc biệt là người phụ nữ váy trắng kia.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.