Chương trước
Chương sau
Tất cả tà khí và sát khí xung quanh cũng bắt đầu phân tán đi.



Diệp Quân nhắm mắt lại, một lúc lâu sau hắn mới chậm rãi mở mắt ra, lúc này mắt hắn đã tỉnh táo hoàn toàn.



Thiên Kình nhíu mày: “Nhân tính… sao có thể…”



Vừa rồi lúc đánh nhau với ông ta, Diệp Quân không hề có bất kỳ nhân tính, thần tính đã đạt tới mức hoàn hảo, nhưng lúc này thần tính trong cơ thể Diệp Quân cũng không ở trong trạng thái hoàn hảo, mà lại có nhân tính tồn tại.





Như nghĩ đến điều gì, đồng tử Thiên Kình co rụt lại, thất thanh nói: “Áp chế thần tính bằng nhân tính? Sao có thể?”



Không chỉ Thiên Kình mà Địa Ngục Chủ cũng khó tin nói: “Nhân tính áp chế thần tính? Đây…”



Cho đến bây giờ, họ đều rất ít khi thấy có người có thể áp chế thần tính bằng nhân tính, phải biết rằng sau khi hoàn toàn thần tính, muốn áp chế thần tính bằng nhân tính quả thật khó như lên trời.







Nhưng rất nhanh hai người đã nhận ra có gì không đúng.



Không phải là áp chế thần tính bằng nhân tính, mà hắn khôi phục lại dáng vẻ ban đầu.



Lúc này, Địa Ngục Chủ bỗng trầm giọng nói: “Hắn dùng huyết mạch phong ma đạt đến thần tính hoàn hảo, mà sau khi tỉnh táo, hắn lại quay trở lại trạng thái nhân tính… Mẹ nó chứ, còn có thể như thế à?”



Nghe Địa Ngục Chủ như thế, sắc mặt Thiên Kình cũng trở nên kỳ lạ, mẹ kiếp, cái này có khác gì gian trá đâu?



Năm đó họ từ nhân tính đạt đến thần tính hoàn hảo phải trải qua vô vàn gian truân, mà tên này chỉ cần kích hoạt huyết mạch là đạt đến thần tính hoàn hảo?



Hoang đường nhất là sau khi huyết mạch bị trấn áp, hắn lại còn có thể khôi phục lại trạng thái có nhân tính?



Thần tính, nhân tính có thể tự do thay đổi hả?



Đây chẳng phải là gian trá sao?



Lúc đánh nhau là thần tính hoàn hảo, sức chiến đấu vô hạn.



Lúc hưởng phúc thì hồi phục nhân tính…



Mẹ nó chứ!



Hai người càng nghĩ càng cảm thấy không công bằng.



Diệp Quân hít sâu một hơi, sau đó nói: “Thiên Thiên, trước đó đã xảy ra chuyện gì thế?”



Ngao Thiên Thiên kể lại chuyện vừa xảy ra.





Nghe xong, Diệp Quân cảm thấy kinh ngạc, mình thế mà lại đạt đến thần tính hoàn hảo?







Nhưng sau đó hắn nhanh chóng bình tĩnh lại.







Hắn biết thần tính hoàn hảo của mình đều dựa vào huyết mạch phong ma, một khi huyết mạch phong ma được kích phát hoàn toàn thì hắn sẽ chẳng còn nhận ra ai nữa, thêm nữa bản thân hắn tiếp cận thần tính hoàn hảo vô hạn nên sau khi hắn mất đi lý trí, hắn có thể dễ dàng bước đến bước cuối cùng.







Thần tính hoàn hảo!







Mà muốn hồi phục nhân tính thì phải nhờ đến Tháp gia giúp đỡ trấn áp.







Nghĩ đến đây trong đầu Diệp Quân bỗng có suy nghĩ, nếu mình có thể dựa vào bản thân để trấn áp khi rơi vào trạng thái điên cuồng hoàn toàn, có phải cũng xem như áp chế thần tính bằng nhân tính không?







Diệp Quân lắc đầu khẽ cười, phải nói là chuyện này vô cùng khó, vì một khi rơi vào điên cuồng hoàn toàn, muốn tự mình tỉnh tảo quả thật quá khó, trừ khi người đối diện mình là một người mà cho dù mình có điên cuồng cũng sẽ không giết.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.