Chương trước
Chương sau
Vẫn đi từng bước, phát triển từng bậc mới tốt.



Thấy Diệp Quân không do dự đứng lên rời đi, ánh mắt người đàn ông trung niên lóe lên vẻ ngạc nhiên.



Lúc này trong quán trọ, một người phụ nữ vóc dáng đẫy đà bỗng bước ra, cô ta cười nói: “Cổ Khúc, thôi vậy”.



Người đàn ông trung niên tên Cổ Khúc cười nói: “Thiếu niên này rất điềm tĩnh khiến ta hơi ngạc nhiên”.





Người phụ nữ mập mạp nhìn Diệp Quân tận cuối phố Đạo, sau đó nói: “Quả thật thiếu niên này không tầm thường”.



Cổ Khúc cười nói: “Không tầm thường thế nào?”



Người phụ nữ mập mạp cười nói: "Thứ nhất, hắn không để mắt tới tộc Vu Mã – một trong chín tộc Chiêu Võ. Thứ hai, hắn không thèm để tâm đến Ác Đạo Minh, thế lực đằng sau người này không đơn giản”.







Cổ Khúc lắc đầu nói: “Cô đánh giá thấp rồi”.



Người phụ nữ mập mạp nhìn Cổ Khúc, Cổ Khúc nói: “Cô không chỉ đánh giá thấp thế lực đằng sau hắn, mà còn đánh giá thấp thực lực của hắn. Cô không tin thì một mình đi khiêu khích hắn xem, cô và ta đều không chắc chắn có thể giết được hắn”.



Người phụ nữ mập mạp cười nói: “Ông nói thế thì ta không tin rồi. Mặc dù hắn yêu nghiệt nhưng dù sao cảnh giới cũng quá thấp”.



Cổ Khúc mỉm cười, không giải thích gì thêm, ông ta quay đầu nhìn tận cuối phố Đạo ở ngoài cửa sổ: “Cô nói xem tộc Vu Mã sẽ bỏ qua không?”



Người phụ nữ mập mạp lắc đầu: “Không đâu, thiếu niên đó quá tuyệt tình, sẽ không để cho tộc Vu Mã có đường lui, hôm nay nếu tộc Vu Mã chịu thua thì chắc sẽ thành trò cười. Nếu là thế lực bình thường, có lẽ sẽ không quan tâm đến thể diện, nhưng tộc Vu Mã là một trong chín tộc Chiêu Võ, mặc dù thực lực không còn được như trước nhưng sự kiêu ngạo từ trong xương cốt vẫn còn, thế nên chắc chắn họ sẽ không bỏ qua”.



Cổ Khúc khẽ nói: “Trước kia từng huy hoàng, bây giờ suy tàn, nếu không thể thay đổi thái độ này thì là tai họa cực lớn”.



Người phụ nữ mập mạp ngạc nhiên nói: “Ông xem trọng thiếu niên này à?”



Cổ Khúc nhìn chằm chằm cuối đường: “Lửa Thiên Hành đó một là giả, là thiếu niên đó tìm đến để hù dọa người khác, hai là đã bị ai đó trấn áp. Nếu là trường hợp sau… thì lai lịch của thiếu niên đó khá mạnh đấy”.



Bị trấn áp!



Người phụ nữ mập mạp nhìn về phía cuối đường, trầm giọng nói: “Chúng ta đều đã từng trải qua sự đáng sợ của lửa Thiên Hành, uy lực đó khủng khiếp đến mức nào? Nếu có người có thể trấn áp được nó, có đánh chết ta cũng không tin, vì nó quá mức đáng sợ”.



Cổ Khúc gật đầu: “Tộc Vu Mã chắc chắn cũng sẽ không tin”.



Trấn áp lửa Thiên Hành?





Vừa nghe đã thấy hoang đường.







Cực kỳ hoang đường!







Một ngọn lửa Thiên Hành có thể dễ dàng hủy diệt một nền văn minh vũ trụ đỉnh cấp cấp bốn, đừng nói là cấp bốn, ngay cả một số nền văn minh vũ trụ cấp năm cũng không chịu nổi.







Bị ai đó trấn áp?







Sao có thể?







Cổ Khúc bỗng nói: “Thiên Võ Tân, nghe đồn cha của thiếu niên này là cường giả trên cảnh giới Khai Đạo, cô tin không?”







Người phụ nữ mập mạp tên là Thiên Võ Tân không thể nhịn được cười: “Sao có thể chứ? Hiện nay vũ trụ này chưa từng có một cường giả nào trên cảnh giới Khai Đạo cả,





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.