Bên cạnh đó, Nhất Niệm thì tiếp tục nghiên cứu thời không bí ẩn kia. Càng tìm hiểu, cô ta càng nhận thấy nó phức tạp hơn mình tưởng, đồng thời cũng vô cùng phấn khích trước những tri thức trong đó, thứ mà văn minh Thiên Hành cũng không có.
Người của văn minh Thiên Hành sau khi nở ra từ trái cây vẫn chưa thể lập tức làm việc mà phải học tập vô số kiến thức trước. Đạo Thời Gian là một trong những thứ mà Nhất Niệm đã chọn, vì vậy mới có thể hiểu được thời không bí ẩn này.
Càng đào sâu vào nó, Nhất Niệm mới nhận ra nó đang ẩn chứa rất nhiều tri thức về đạo Thời Gian và thời gian, còn sâu sắc hơn những gì từng học ở văn minh Thiên Hành.
Điều này khiến cô ta sung sướng vô cùng.
Chợt Tiểu Tháp lên tiếng: “Nhất Niệm, cô còn bao nhiêu ngày nghỉ?"
Cô ta đáp: “Tính theo bên ngoài thì còn ba tháng, sao vậy?"
Tiểu Tháp: “Không có gì, ta hỏi thế thôi”.
Nhất Niệm cười khúc khích: “Hay đến lúc đó chúng ta đi chơi đi Tháp gia! Nơi ta ở có một tòa mẫu tháp ấy...”
Tiểu Tháp im lặng hồi lâu mới buông lời: “Ta sống ba đời, gặp gỡ bao người, cuối cùng mới có một người hiểu ta”.
Nhất Niệm: “...”
Đại Chu.
Tuy vừa trải qua một trận chiến sinh tử nhưng họ cũng không bị tổn thương quá nặng nề,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307939/chuong-3976.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.