Chương trước
Chương sau
Mà bây giờ Diệp Quân lại có.



Đây không chỉ là cơ hội hiếm có với gã mà cũng là cơ hội ngàn năm có một với cường giả cảnh giới Khai Đạo.



Người đàn ông áo hoa im lặng một lúc rồi nói: “Khoan đã, đợi Diệp Quân đó xuất quan”.



Thạch Thuần lặng thinh, nhưng hai tay đã siết chặt lại, nữ kiếm tiên mặc đồ trắng nhìn Thạch Thuần không nói gì.





Người đàn ông áo hoa bình tĩnh nói: “Nếu đệ tin ta thì đợi đi”.



Thạch Thuần lặng thinh một lúc, hai tay buông lỏng: “Ta tin đại ca”.



Người đàn ông áo hoa khẽ gật đầu, gã nhìn xung quanh khẽ nói: “Ngày càng có nhiều người rồi”.

Ai mà không động lòng với truyền thừa nền văn minh vũ trụ cấp năm chứ?







Gã cũng động lòng.



Nhưng gã biết rõ nếu Diệp Quân có truyền thừa nền văn minh vũ trụ cấp năm thật, Ác Đạo Minh sẽ đưa lợi ích này cho người khác thật sao?



Hơn nữa nghĩ kỹ lại, cho dù Ác Đạo Minh không gạt người, nếu có được truyền thừa trên người Diệp Quân cũng chưa chắc là chuyện tốt.



Không biết nguy hiểm tiềm tàng thì cứ lặng lẽ quan sát.



Người đàn ông áo hoa nhắm mắt lại.



Thạch Thuần ở bên cạnh gã nhìn chằm chằm đằng xa, sắc mặt trầm lặng như nước không biết đang nghĩ gì.



Nữ kiếm tu mặc đồ trắng liếc nhìn Thạch Thuần, sau đó thu lại ánh mắt.



Hồ sấm.



Đạo Quân bước đến cạnh Chu Phạn, trầm giọng nói: “Ác Đạo Minh lại có động thái mới”.



Dứt lời, ông ta đưa một quyển trục cho Chu Phạn.



Chu Phạn đọc lướt một hồi, khẽ cười: “Truyền thừa nền văn minh vũ trụ cấp năm, thú vị đấy”.



Mặt mày Đạo Quân sa sầm: “Ngày càng có nhiều khí tức bí ẩn trong tối rồi”.



Tay phải Chu Phạn khẽ siết chặt, quyển trục trong tay biến thành tro tàn, cô ta nhìn khu vực hồ sấm đằng xa, sau đó nói: “Tháp gia”.



Vù!







Tiểu Tháp xuất hiện trước mặt Chu Phạn.







Chu Phạn mỉm cười: “Tháp gia, có thể cho ta mượn lửa Thiên Hành đó không?”







Tiểu Tháp nói: “Được”.







Dứt lời, lửa Thiên Hành xuất hiện trước mặt Chu Phạn.







Nhìn lửa Thiên Hành trước mặt, sắc mặt của mọi người đều trở lên nghiêm trọng.







Mặc dù lúc này lửa Thiên Hành chẳng khác nào lửa bình thường nhưng không ai dám xem thường nó.







Chu Phạn đột nhiên xòe tay ra, lửa Thiên Hành đó biến thành ánh lửa rồi biến mất, khi nó xuất hiện lần nữa đã đến trong tinh vực phía trên hoàng thành Đại Chu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.