Chương trước
Chương sau
Tinh thể Vĩnh Hằng quả thật có tác dụng rất lớn với cường giả cảnh giới Khai Đạo. Nhưng ông ta vẫn rất tỉnh táo, cho dù ông ta giết được Diệp Quân thật thì ba mươi tinh thể Vĩnh Hằng cũng sẽ không phải là của ông ta.



Đi theo Bát điện chủ nhiều năm như vậy, ông ta biết rất rõ đối phương là loại người gì.



Ông lão gầy gò thôi suy nghĩ, lẳng lặng lui ra ngoài.



Bát điện chủ ngồi trên bậc thềm đá, nhắm mắt lại cười nói: “Ta muốn xem thử các ngươi có thể nhẫn nhịn được không…”





Sau khi Ác Đạo Minh cố ý tiết lộ, rất nhanh tin tức và thông tin của Diệp Quân được nhiều người biết.



Dĩ nhiên nửa thật nửa giả.







Trong một tinh không.



“Đại ca”.



Một người đàn ông mặc đồ đen nhanh chân bước đến bên cạnh người đàn ông áo hoa dẫn đầu, phấn khích nói: “Diệp Quân đó có truyền thừa nền văn minh vũ trụ cấp năm”.



Người đàn ông áo hoa bình tĩnh nói: “Ồ”.



Người đàn ông áo đen sửng sốt, sau đó lại nói: “Truyền thừa nền văn minh vũ trụ cấp năm”.



Người đàn ông áo hoa cười nói: “Động lòng rồi à?”, người đàn ông áo đen gật đầu: “Tất nhiên là động lòng”.



Người đàn ông áo hoa thấp giọng thở dài.



Thấy thế người đàn ông áo đen do dự, sau đó nói: “Ý của đại cả là có chi tiết lừa gạt ư?”



Người đàn ông áo hoa bình tĩnh nói: “Ác Đạo Minh còn tiết lộ gì nữa?”



Người đàn ông áo đen trầm giọng nói: “Nói đằng sau Diệp Quân có một kiếm tiên, nghe nói người phụ nữ này đến từ vũ trụ nền văn minh cấp năm, nhưng bị thương nặng, hơn nữa một trăm năm chỉ có thể ra hai lần, đối phương đã ra tay một lần, chỉ còn một cơ hội cuối cùng…”



Nói đến đây, trong mắt gã chợt lóe lên vẻ tàn nhẫn: “Đại ca, ra tay đi! Để ta phụ trách đánh nữ kiếm tiên bị thương đó, có lẽ ta đánh không lại bà ta, nhưng tranh thủ kéo dài thời gian cũng không thành vấn đề”.







“Thạch Thuần”.







Người đàn ông áo hoa nhíu mày khẽ quát: “Ta biết đệ muốn có tinh thể Vĩnh Hằng để tiến lên một bước, nhưng đệ có thể động não chút không?”







Người đàn ông áo đen tên là Thạch Thuần trầm giọng nói: “Đại ca, ta biết Ác Đạo Minh không có ý tốt, chuyện này chắc chắn có bẫy nhưng huynh phải biết là tuổi thọ của ta chỉ còn không đến ngàn năm. Nếu không có tinh thể Vĩnh Hằng, một ngàn năm sau ta sẽ chết đi, đây là cơ hội ngàn năm có một với ta, có lẽ cũng là cơ hội cuối cùng”.







Cường giả cảnh giới Khai Đạo không phải có thể sống mãi, tuổi thọ cũng có hạn.







Mà một số thần vật có thể tăng tuổi thọ bình thường có tác dụng rất ít với cảnh giới Khai Đạo, chỉ có tinh thể Vĩnh Hằng trong truyền thuyết mới có thể tăng tuổi thọ của cảnh giới Khai Đạo một lần nữa.







Quả thật tinh thể Vĩnh Hằng rất hiếm có, chỉ có nền văn minh vũ trụ cấp năm mới có.







Mà nền văn minh vũ trụ cấp năm… Thực lực đó là sự tồn tại nghịch thiên, chẳng hạn nền văn minh Thiên Hành, ai dám đến nền văn minh Thiên Hành cướp tinh thể Vĩnh Hằng?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.