Hư ảnh xòe tay ra, một trang giấy chậm rãi bay đến trước mặt hai người, lúc nhìn thấy nội dung trên tờ giấy, Diệp Quân và Chu Phạn đều nhíu mày.
Lệnh truy nã Ác Đạo.
Một trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng.
Diệp Quân cười nói: “Ác Đạo Minh thật hào phóng, lại có thể tiêu tốn một trăm tinh thể Vĩnh Hằng để truy bắt ta”.
Một trăm viên tinh thể Vĩnh Hằng.
Trong chiếc nhẫn lúc trước cô cô đưa cho hắn chỉ có ba mươi viên tinh thể Vĩnh Hằng, hắn biết tinh thể Vĩnh Hằng rất quý giá, có thể nói là có ích rất nhiều với cường giả cảnh giới Khai Đạo.
Bây giờ hắn cũng không nỡ dùng.
Vì bây giờ mà dùng thì hơi lãng phí.
Mặc dù Nhất Niệm cũng có khá nhiều tinh thể Vĩnh Hằng nhưng dĩ nhiên hắn sẽ không lấy của cô ta.
Như thế thì thất đức quá.
Có thể lừa người ngoài nhưng không thể lấy của người nhà.
Chu Phạn trầm giọng nói: “Sức hấp dẫn quá lớn, rất nhiều người không thể từ chối”.
Diệp Quân bỗng nói: “Ác Đạo Minh có thể tiêu tốn nhiều tinh thể Vĩnh Hằng thế sao?”
Chu Phạn hơi sửng sốt, sau đó nói: “Tiểu Quân, ý của huynh là sở dĩ họ làm thế hoàn toàn là muốn giá họa cho người khác”, Diệp Quân gật đầu: “Trong tình huống bình thường, Bát điện chủ hẳn là đã tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307920/chuong-3957.html