Chương trước
Chương sau
Chu Phạn nói thẳng: “Ta và hắn là phu thê, ta là của hắn, đương nhiên hắn cũng là của ta”.



Ba người đưa mắt nhìn nhau, nếu Diệp Quân cũng là của Chu Phạn thì hoàn toàn có thể thực hiện.



Mẹ kiếp!



Lãi to!



Nhìn từ một góc độ khác sẽ thấy rất thông suốt.





Từ Thiên đột nhiên chắp hai tay: “Mau chóng sinh con, trông chờ vào thế hệ tương lai”.



Mọi người: “…”

Sinh con?







Nghe thấy lời của Từ Thiên, Chu Phạn đột nhiên đỏ mặt.



Tuy cô ta và Diệp Quân đã xác định quan hệ, nhưng cũng chưa từng xảy ra quan hệ.



Chuyện này…



Không thể một mình bên nữ chủ động được đúng không?



Đạo Quân ở bên cạnh cũng chợt nói: “Có phải chuyện này hơi xa quá rồi không?”



Từ Thiên lắc đầu: “Không xa, lão đạo sĩ, ngươi chưa từng có nữ nhân, ngươi không hiểu đâu”.



Đạo Quân quay đầu nhìn về phía Từ Thiên: “Ngươi từng có à?”



Từ Thiên chắp tay: “A Di Đà Phật… Chúng ta đổi chủ đề khác đi”.



Mọi người: “…”



Nguyên Tướng chợt nói: “Thật sự không xa, Diệp công tử này là một thiên tài, tướng mạo cũng cực kỳ anh tuấn, chắc chắn hắn rất được lòng nữ tử, hơn nữa ta thấy định lực của hắn cũng không được tốt lắm…”



Nói đến đây ông ta nhìn thoáng qua Chu Phạn, sau đó lại nói: “Vì thế điện hạ thật sự phải giữ chặt vào. Đương nhiên lão thần biết điện hạ không muốn tình cảm giữa mình và Diệp công tử bị những thứ khác xen vào, nhưng điện hạ phải hiểu Diệp công tử đại diện cho vũ trụ Quan Huyên, người đại diện cho Đại Chu, có một vài điều người và Diệp công tử không quan tâm, nhưng mấy người chúng ta lại rất quan tâm”.



Đạo Quân gật đầu tỏ vẻ tán thành: “Những gì Nguyên Tướng nói cũng là lời ta muốn nói”.



Chu Phạn im lặng.



Từ Thiên đột nhiên lấy một đống bình vại ra đặt trước mặt.



Mọi người hơi nghi ngờ.



Từ Thiên nghiêm túc nói: “Điện hạ tìm cơ hội cho Diệp công tử uống những thứ này, chắc chắn tính cầm thú của Diệp công tử sẽ trỗi dậy…”







Mọi người: “…”















Thập điện Ác Đạo.







Hôm nay, một người đàn ông xuất hiện trước đại điện, người đàn ông mặc áo choàng đen, trên áo choàng vẽ một con quỷ dữ tợn, quầng mắt của gã ta cũng thâm đen, rất giống dáng vẻ buông thả dục vọng quá mức.







Phía sau người đàn ông còn có một ông lão gầy gò đi theo, tuy gầy gò nhưng hai mắt lại sáng rực có hồn, sắc bén như dao.







Người đàn ông chợt gào khóc: “Lão Thập, đệ chết thê thảm quá”.







Âm thanh này rất giống quỷ khóc sói gào, vô cùng bi thảm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.