Chương trước
Chương sau
Nếu bây giờ Chu Phạn muốn dẫn Đại Chu gia nhập vào vũ trụ Quan Huyên, giúp đỡ Diệp Quân xây dựng trật tự mới, thì chắc chắn sẽ khiến các thế lực trong nội bộ Đại Chu cảm thấy khó chịu.



Bây giờ hai bên hợp tác không có vấn đề gì cả, nhưng nếu muốn Đại Chu làm theo Quan Huyên Pháp của vũ trụ Quan Huyên, các thế lực lớn trong nội bộ Đại Chu chắc chắn sẽ rất không đồng tình, thậm chí là khó chịu.



Dẫu sao bây giờ vũ trụ Quan Huyên chỉ là một vũ trụ nền văn minh cấp một.



Vì thế chỉ có thể đợi.





Đạo Quân thầm cảm thán.



Thật ra ông ta muốn liều, ông ta biết với tốc độ phát triển của vũ trụ Quan Huyên, chẳng mấy chốc vũ trụ Quan Huyên sẽ có thể phát triển đến đây, mà đến lúc đó chắc chắn hai nền văn minh sẽ tiếp xúc nhiều.



Nền văn minh của Đại Chu thật sự cao hơn nền văn minh của vũ trụ Quan Huyên, nhưng thực lực của bọn họ lại thua xa vũ trụ Quan Huyên.







Tuy Đại Chu có kiếm khí do nữ kiếm tiên váy trắng để lại, nhưng phải biết rằng chắc chắn nữ kiếm tiên váy trắng kia sẽ đứng về phía vũ trụ Quan Huyên.



Nếu Đại Chu và vũ trụ Quan Huyên xảy ra mâu thuẫn, kiếm khí bảo vệ kia chắc chắn sẽ lập tức chém xuống, tiêu diệt toàn bộ Đại Chu.



Thật ra Đại Chu không còn sự lựa chọn nào khác cả.



Đạo Quân nhìn ra được điều này, đương nhiên mấy người trong điện cũng có thể nhìn ra.



Nếu vũ trụ Quan Huyên đến nơi này, một khi bọn họ mở rộng phát triển Quan Huyên Pháp, Đại Chu có làm theo hay không?



Rất nhiều lúc giữa nền văn minh và nền văn minh luôn rất trực tiếp, ngươi không phục thì đánh nhau thôi.



Đại Chu dùng mạng đánh nhau với vũ trụ Quan Huyên!



Chu Phạn chợt nói: “Thật ra đây là một chuyện tốt”.



Mọi người nhìn Chu Phạn.



Chu Phạn nói: “Không phải vì hắn là nam nhân của ta nên ta nói chuyện giúp hắn, ba vị nghĩ xem, vũ trụ Quan Huyên muốn thống nhất toàn bộ vũ trụ, mục tiêu của bọn họ sẽ chỉ là Đại Chu chúng ta ư? Nói khó nghe một chút là có lẽ người ta thật sự không coi Đại Chu chúng ta ra gì. Dẫu sao nữ kiếm tiên váy trắng kia muốn tiêu diệt Đại Chu của chúng ta cũng chỉ cần một kiếm mà thôi”.



Ba người im lặng.



Chu Phạn chậm rãi đứng dậy, sau đó nói: “Mục tiêu của bọn họ là toàn vũ trụ, toàn vũ trụ là khái niệm thế nào? Có nghĩa mặc kệ là nền văn minh cấp mấy, cuối cùng đều phải phục tùng”.



Ba người đều kinh ngạc.



Lúc này bọn họ chợt hiểu ra.







Phải!







Mục tiêu của vũ trụ Quan Huyên là toàn vũ trụ!







Đại Chu?







Có lẽ người ta thật sự chẳng coi ra gì.







Nghĩ đến đây, ba người đều lắc đầu cười khẽ.







Chu Phạn đột nhiên trở nên hưng phấn: “Thống nhất toàn vũ trụ, xây dựng trật tự hoàn toàn mới… Nếu mục tiêu của Tiểu Quân thật sự là như thế thì ta là nữ nhân của hắn, phải giúp đỡ hắn hết sức mình, giúp hắn hoàn thành sự nghiệp vĩ đại có một không hai này…”







Nguyên Tướng chần chừ một lúc rồi nói: “Đại Chu…”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.