Đạo Quân do dự, sau đó cúi người thật thấp rồi xoay người biến mất tận cuối tinh không.
Thanh Mộc Đạo Nhân nhìn cô gái áo đỏ, không nói gì.
Chẳng mấy chốc cô gái áo đỏ đã gặm xong cây mía.
Cơ thể cô ta dần thay đổi.
Trở nên hư ảo, sau đó tan biến như khói.
Ngay khi cô ta biến mất hoàn toàn, thời không phía đối diện Thanh Mộc Đạo Nhân nứt ra, sau đó một cô gái áo đỏ chậm rãi bước ra.
Bản thể!
Trong tay cô ta cũng đang cầm một cây mía.
Cô gái áo đỏ nhìn Thanh Mộc Đạo Nhân, khẽ cười nói: “Đợi ta ăn xong cây mía này, ta sẽ chém chết ngươi”.
Thanh Mộc Đạo Nhân gật đầu: “Được thôi”.
Cô gái áo đỏ gặm một miếng, nhai một hồi rồi nhả ra.
Một người ăn.
Một người đợi.
Cuối cùng cô gái áo đỏ gặm xong miếng mía cuối cùng, nhai một hồi nhưng lần này không nhả ra mà tiến đến trước một bước.
Chỉ một bước mà cô ta đã đứng phía sau Thanh Mộc Đạo Nhân vạn trượng.
Cô ta nhả miếng mía đó ra, sau đó nhìn đao của mình, lưỡi đao xuất hiện một vết mẻ.
Cô ta khẽ cười: “Có bản lĩnh nhưng không nhiều”.
Dứt lời, cô ta biến mất ở đằng xa.
Thanh Mộc Đạo Nhân chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307829/chuong-3866.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.