Nhất Niệm không đáp gì mà chỉ chạm ngón cái và ngón trỏ vào nhau, rồi kéo sang bên phải.
Xoẹt!
Thời không bị kéo mở, để một dòng sông vàng kỳ lạ chảy ra.
Diệp Quân kinh ngạc: “Tuế Nguyệt Trường Hà?"
Nhất Niệm gật đầu lia lịa.
Diệp Quân tỏ vẻ hoài nghi.
Bỗng nghe Tháp gia nói: “Chưa hiểu hả đại ca? Tuế Nguyệt trường hà cỡ nhỏ đó!"
Đầu óc Diệp Quân có một thoáng trống rỗng.
Nhất Niệm đi qua đi lại với vẻ đăm chiêu trên mặt. Rồi hai mắt sáng lên, cô ta gọi kiếm Thanh Huyên xuất hiện trên tay.
Diệp Quân: “...”
Nhất Niệm vung tay chạm nhẹ vào Tuế Nguyệt trường hà rồi dùng kiếm điểm xuống.
Uỳnh!
Toàn bộ dòng sông bị thu vào thanh kiếm.
Tới đây cô ta mới trả kiếm lại cho Diệp Quân với một nụ cười ngọt ngào trên mặt.
Diệp Quân vừa nắm tay quanh chuôi kiếm đã biến sắc, vội vàng thả nó ra với vẻ sợ hãi.
Hắn vừa cảm nhận được một luồng sức mạnh vô cùng khủng khiếp, vô tận như linh khí trong đất trời.
Đó không phải sức mạnh của kiếm Thanh Huyên!
Nhất Niệm giơ ngón tay lên: “Là sức mạnh Tuế Nguyệt của một thế giới”.
Diệp Quân nhìn sang: “Của cả một thế giới?!"
Nhất Niệm gật đầu, dùng hai tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307803/chuong-3840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.