Sau khi Từ Địa đi, Từ Thiên ngồi xuống hít sâu một hơi: “Mẹ kiếp! Ông đây niệm Phật ở ngàn năm là vì muốn tiêu trừ tội nghiệp, đệ thì hay rồi, sợ ông đây chết muộn quá à, hay sao mà lại ra sức tạo nghiệp cho ta”.
Lúc này một chú tiểu bỗng đi đến.
Từ Thiên vội lấy lại vẻ từ bi.
Chú tiểu cung kính nói: “Phương trượng, Cửu điện hạ của hoàng thất Đại Chu đang đợi ở ngoài”.
Từ Thiên nói: “Mau mời vào”.
Chú tiểu đứng lên rời đi, chỉ nghe Từ Thiên lại nói: “Để ta tự đi đón”.
Nói xong, ông ta biến mất khỏi đó.
Ngoài chùa Phạm Thiên, Chu Phạn đang đợi bỗng mở mắt ra, một nhà sư từ xa đi đến.
Chính là Từ Thiên.
Từ Thiên bước chân đến trước mặt Chu Phạn, hai tay chắp lại thành chữ thập: “Phạn điện hạ giá đáo, không thể nghênh đón từ xa, mong thứ tội”.
Chu Phạn mỉm cười nói: “Đại sư, lần này ta đến đây là muốn chùa Phạm Thiên giúp đỡ”.
Đi thẳng vào vấn đề.
Từ Thiên mỉm cười: “Người xuất gia lòng luôn từ bi, rộng lượng với thế giới, chỉ cần là vì Đại Chu, chùa Phạm Thiên sẽ không từ chối…”
Chu Phạn nói: “Ta muốn đấu với Ác Đạo Minh”.
Từ Thiên chớp mắt, sau đó nói: “Ồ”.
Chu Phạn nghiêm túc nói: “Ta muốn Đại sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307802/chuong-3839.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.