Chương trước
Chương sau
Sau này nói chuyện với cậu Diệp thì phải cẩn thận.



Sậu Nguyên bình tĩnh lại, rồi nói: “Cách thứ hai là chúng ta đến di tích mà chúng ta phát hiện ra cổ tự lúc đầu, có lẽ nơi đó có cách để hồi sinh nó”, nói đến đây, ông ta liếc nhìn cổ tự bí ẩn đó, muốn nói lại thôi.



Diệp Quân nói: “Cứ nói không sao”.





Sậu Nguyên trầm giọng nói: “Cậu Diệp, lần này đến di tích đó chỉ có chúng ta thôi sao?”



Diệp Quân nhíu mày: “Nguy hiểm à?”

Sậu Nguyên gật đầu: “Ta nghĩ có thể sẽ nguy hiểm, vì sau khi chủ nhân của nền văn minh Thuật Giả bọn ta dẫn một nhóm cường giả đi vào trong di tích đó, cuối cùng lúc đi ra thì rơi rớt hết vài người, thế nên ta cũng không thể chắc chắn liệu họ đã loại bỏ hoàn toàn mối nguy hiểm trong di tích đó hay chưa”.







Diệp Quân ngẫm nghĩ, sau đó chậm rãi nhắm mắt lại, một lúc sau hắn mở ra rồi nói: “Xuyên qua thời không với tốc độ hiện giờ nhiều nhất là còn năm ngày chúng ta có thể đến đó, bây giờ mà quay lại dĩ nhiên ta không cam lòng”.



Sậu Nguyên khẽ gật đầu: “Cậu Diệp cũng không cần quá lo lắng, nếu ban đầu chủ nền văn minh bọn ta đã có thể đưa cổ tự này ra khỏi nơi đó, vậy thì chứng tỏ chắc chắn ông ấy đã giải quyết nguy hiểm ở đó, thế nên chúng ta đi chuyến này chỉ cần cẩn thận là được”.



Diệp Quân gật đầu: “Chỉ đành thế thôi”.



Dứt lời, hắn nhìn xung quanh, vừa định rời đi thì đúng lúc này, một luồng khí tức bí ẩn bỗng vây chặt lấy hắn. Diệp Quân nhíu mày, sau đó nói: “Chỉ đi ngang qua”.



Đi ngang qua!



Một lúc sau, khí tức bí ẩn đó bỗng biến mất.



Diệp Quân quay đầu lại nhìn mấy người Sậu Nguyên: “Còn một chuyện nữa, làm sao mới có thể giúp các ông nâng cao thực lực?”



Hắn nhận ra sức chiến đấu của đám người Sậu Nguyên cực kỳ hung hãn, nếu có thể tiến lên thêm một bậc nữa thì sẽ giúp ích rất nhiều cho hắn và vũ trụ Quan Huyên.



Sậu Nguyên trầm giọng nói: “Thôn phệ là cách tiến bộ nhanh nhất với bọn ta vì bọn ta có một bí pháp, có thể thôn phệ sinh linh và bản nguyên của một thế giới để tăng thực lực của mình. Nhưng…”







Nói đến đây, ông ta nhìn Diệp Quân, sau đó lại nói: “Nếu bọn ta đã đi theo cậu Diệp thì dĩ nhiên bọn ta phải tuân theo quy tắc của cậu Diệp, cậu Diệp nói thế nào, bọn ta sẽ làm thế đó”.







Diệp Quân khẽ gật đầu: “Nếu cổ tự này tái sinh Tiên Đạo Thụ, quả trên Tiên Đạo Thụ có giúp ích gì cho các ông không?”







Sậu Nguyên trầm giọng nói: “Giúp ích rất nhiều”.







Diệp Quân hơi tò mò: “Rất nhiều?”







Sậu Nguyên gật đầu: “Đúng thế, ở nền văn minh bọn ta năm đó, người bình thường không thể dùng đến quả Tiên Đạo này, vì nó vô cùng trân quý, chỉ có yêu nghiệt đỉnh cấp và thiên tài mới có thể thưởng thức, vì bên trong nó có chứa thần lực vĩnh hằng trong truyền thuyết…”







Diệp Quân hơi tò mò: “Sức mạnh vĩnh hằng?”







Sậu Nguyên khẽ gật đầu: “Một loại sức mạnh đáng sợ trong truyền thuyết, chẳng những có thể cải thiện thể chất và huyết mạch, mà còn có thể thay đổi thần hồn, hơn nữa còn có thể tăng tu vi cá nhân…”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.