Người thần bí gạt mọi suy nghĩ, cười khẽ một tiếng, không để ý nữa, hắn ta quay đầu nhìn xung quanh, bảy tám phần số người có mặt đều đã bị hấp thu hết.
Người thần bí từ từ nhắm mắt, hai tay nâng lên, trong nháy mắt, trong tinh không xung quanh chợt xuất hiện từng pho tượng bí ẩn…
Có tới mấy chục vạn pho tượng.
Người thần bí cười lớn: “Chư quân, thời đại của chúng ta tới rồi…”
Sau khi Diệp Quân đưa hai tỷ đệ kia chạy thoát, hắn quay đầu nhìn lại thì thấy cánh cổng đá dưới mặt quỷ kia đã từ từ đóng lại, bên trong còn có những tiếng hét thảm thiết vang lên.
Xung quanh, những người trốn thoát ra ngoài vẫn còn bàng hoàng, vẻ mặt kinh hãi.
Lúc này, cô gái chợt kéo thiếu niên quỳ xuống, run rẩy nói: “Đa tạ ơn cứu mạng của công tử…”
Nói rồi cô ta ấn gáy thiếu niên xuống: “Mau dập đầu”.
Thiếu niên: “…”
Lúc này, một luồng kiếm ý mềm mại từ từ đỡ hai tỷ đệ dậy.
Diệp Quân quan sát cô gái trước mắt, trong mắt cô ta còn sót lại vẻ kinh hoàng và vui mừng may mắn, nhưng cô ta vẫn cố hết sức giả vờ bình tĩnh.
Diệp Quân cười hỏi: “Cô tên gì?”
Cô gái đáp ngay: “Mục Vân Sơ, người bên cạnh này là đệ đệ của ta, Mục Vân Già”.
Diệp Quân cười: “Ngay từ đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307649/chuong-3686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.