Diệp Quân cười nói: “Cô thích cái này à?”
Nhất Niệm gật đầu, đang định giơ tay lấy tượng gỗ đó, người đàn ông trung niên bỗng nói: “Nếu không mua thì đừng sờ lung tung”.
Diệp Quân nói: “Bao nhiêu?”
Người đàn ông trung niên nhìn Diệp Quân nói: “Mười Tổ Mạch”.
Diệp Quân nhíu mày, hắn nhìn kỹ tượng gỗ đó, hắn không thấy có chỗ nào đặc biệt cả.
Diệp Quân quay sang nhìn Nhất Niệm, Nhất Niệm mỉm cười, sau đó đứng lên kéo hắn đi.
“Đợi đã”.
Đúng lúc này, người đàn ông trung niên bỗng nói.
Diệp Quân xoay người nhìn người đàn ông trung niên, ông ta nhìn Diệp Quân: “Ngươi có thể trả bao nhiêu?”
Diệp Quân quay sang nhìn Nhất Niệm, Nhất Niệm lại lắc đầu.
Diệp Quân mỉm cười, Nhất Niệm chỉ nhất thời hiếu kỳ, cũng chẳng hứng thú gì với tượng gỗ đó.
Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên cười nói: “Bọn ta không cần nữa”.
Dứt lời, hắn kéo Nhất Niệm xoay người đi.
Nhưng lúc này một luồng khí tức đáng sợ bỗng ập đến.
Diệp Quân khẽ cười: “Ông này, mua bán là do hai bên thuận mua vừa bán, giờ ta không muốn nữa thì có vấn đề gì sao?”
Người đàn ông trung niên híp mắt: “Ngươi đã hỏi rồi thì phải mua”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307540/chuong-3577.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.