Dứt lời, cô ta tiếp tục ăn kẹo hồ lô, sau đó càng ăn càng nghiện.
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Đây là thứ quý giá nhất ở vũ trụ ta, tên là kẹo hồ lô, được làm từ đạo quả cấp tiên trong truyền thuyết, năm vạn năm nở hoa một lần, năm vạn năm kết quả một lần… Có lẽ trong toàn vũ trụ chỉ còn lại xâu kẹo này thôi”.
Tiểu Tháp: “…”
Nhất Niệm chớp mắt, sau đó hỏi: “Cái này, quý giá như thế à?”
Nói xong, cô ta vội vàng trả kẹo hồ lô lại cho Diệp Quân.
Diệp Quân nhìn Nhất Niệm đưa kẹo hồ lô tới, hắn im lặng.
Sở dĩ hắn nói như thế đương nhiên không phải vì muốn lừa Nhất Niệm, mà là muốn thăm dò.
Cô gái này thật sự không biết kẹo hồ lô!
Người mà cả kẹo hồ lô cũng không biết, rốt cuộc phạm vi và cấp bậc nơi cô ta ở phải ở mức độ nào?
Diệp Quân lắc đầu, không suy nghĩ đến những vấn đề này nữa, dù sao tạm thời đối phương cũng không có thái độ thù địch.
Nếu thật sự có thì hắn cũng chỉ có thể gọi cô cô, để cô cô đến xử lý đối phương thôi.
Cô cô váy trắng chuyên trị tất cả những người không phục!
Lúc này, Nhất Niệm trả kẹo hồ lô về cho Diệp Quân, sau đó nói: “Ngươi ăn đi”.
Diệp Quân cười khẽ, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307526/chuong-3563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.