Nét mặt Diệp Quân trở nên cứng đờ.
“Ha ha!”
Tiểu Tháp lại bật cười một lần nữa.
Thật sự rất hiếm khi nhìn thấy thằng nhóc này chịu thiệt, hơn nữa còn không thể phản bác. Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi nói: “Ta yếu đến mức nào?”
Nhất Niệm im lặng nhìn Diệp Quân, không đáp.
Diệp Quân cười nói: “Cứ nói đi đừng ngại”.
Nhưng Nhất Niệm lại lắc đầu.
Diệp Quân mỉm cười: “Cứ nói đi, ta muốn biết, cô yên tâm, ta sẽ không bị tổn thương đâu, tố chất tâm lý của ta rất mạnh…”
Nhất Niệm chần chừ một lát rồi nói: “Yếu đến mức không thể miêu tả được”.
Diệp Quân: “…”
“Ha ha!”
Tiểu Tháp lại cười to một lần nữa, cười rất lố lăng.
Lần này Diệp Quân không nói gì thêm nữa.
Đương nhiên không phải vì tức giận mà là vì khiếp sợ.
Hắn không cảm thấy Nhất Niệm đang nói dối, vì cô gái này có thể xây dựng lại thời không đặc biệt của nơi này.
Diệp Quân thôi suy nghĩ, sau đó nói: “Cô cố ý đến tìm ta à?”
Hắn vẫn quyết định đi thẳng vào vấn đề, nếu đối phương không có lòng thù địch thì chắc là vì chuyện khác, mà hắn thật sự thấy tò mò, rốt cuộc đối phương đến tìm hắn vì chuyện gì, hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307525/chuong-3562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.