Chương trước
Chương sau
Thần Kỳ lắc đầu: “Họ cũng không biết có bao nhiêu khả năng thắng, nhưng nếu hy sinh những kẻ yếu thì có lẽ những cao thủ cao cấp kia có thể sống sót, nền văn minh sẽ được kéo dài”.



Diệp Quân im lặng.



Thần Kỳ cười hỏi: “Diệp công tử, nếu là ngài thì ngài sẽ chọn thế nào?”



Diệp Quân hỏi: “Những người có thể sống kia có thể sống được là vì hy sinh những người yếu kia sao?”





Thần Kỳ gật đầu: “Hiến tế”.



Diệp Quân lắc đầu: “Nếu bọn họ sống tiếp bằng bản lĩnh của mình thì ta cảm thấy được, nhưng nếu bọn họ chọn hiến tế người khác để mình được sống thì ta không tán thành”.







Thần Kỳ gật đầu: “Vậy mọi người đều phải chết”.

Diệp Quân chợt nói: “Thần Kỳ cô nương, nếu cô ở thời đại đó, cô sẽ là cao thủ hay kẻ yếu?”



Thần Kỳ nhìn về phía Diệp Quân, Diệp Quân nói tiếp: “Chắc chắn cô sẽ là cao thủ, nói cách khác, cô có thể lựa chọn hy sinh những người yếu kia để sống sót…”



Dứt lời, hắn lắc đầu cười khẽ: “Thật ra cái này cũng giống như người bình thường trong thế giới thường vậy, lúc có lợi ích, người bên trên không nghĩ tới bọn họ, nhưng lúc phải liều mạng, người bên trên sẽ lập tức nghĩ tới bọn họ, hơn nữa còn nói một cách hoa mỹ là suy nghĩ cho tình hình chung, ngươi nên bỏ chút sức cho thế giới, ngươi nên chết vì thế giới này…”



Thần Kỳ im lặng.



Diệp Quân nói tiếp: “Cao thủ có thể chọn để người yếu chết, vậy người yếu thì sao? Người yếu thật sự đáng chết ư?”



Thần Kỳ nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Nhưng kết quả là mọi người đều sẽ chết hết”.



Diệp Quân bình tĩnh hỏi: “Như thế không phải rất tốt ư?”



Thần Kỳ sửng sốt.



Diệp Quân cười nói: “Vì sao người yếu như chúng ta đáng chết, nhưng cao thủ các người lại không thể chết?”



Thần Kỳ nhíu mày.



Diệp Quân nghiêm túc nói: “Thần Kỳ cô nương, thật ra vấn đề này không cần thiết phải thảo luận, vì lập trường khác nhau, chắc chắn lựa chọn của mọi người cũng sẽ khác, ví dụ như nếu cô là kẻ yếu, cô có muốn hy sinh bản thân vì những cao thủ kia không?”



Thần Kỳ gật đầu: “Đúng là như thế”.







Diệp Quân chợt tỏ vẻ tò mò: “Thần Kỳ cô nương, cô nói năm đó nền văn minh Nguỵ Tri này cũng bị huỷ diệt bởi Vũ Trụ Kiếp ư?”







Thần Kỳ gật đầu: “Phải”.







Diệp Quân trầm giọng nói: “Vũ Trụ Kiếp xuất hiện nghĩa là có Ác Đạo?”







Thần Kỳ đáp: “Đương nhiên là có”.







Diệp Quân hơi nghi ngờ: “Vậy cuối cùng những Ác Đạo đó đi đâu rồi?”







Thần Kỳ cười nói: “Việc này thì ta có hiểu chút chút, vì lúc trước ta cũng khá tò mò về chuyện này nên có điều tra. Lúc một vũ trụ sinh ra sinh linh, khi bắt đầu Thiện Linh sẽ là chủ đạo, nhưng khi vũ trụ dần đi về hướng huỷ diệt, Ác Đạo sẽ ra đời, mà khi vũ trụ huỷ diệt, thực lực của những Ác Đạo này đã đạt tới một mức độ cực kỳ đáng sợ, đó là tồn tại vượt qua mười phần thần tính”.







Diệp Quân trầm giọng nói: “Vượt qua mười phần thần tính?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.