Nhưng thời không bí ẩn này hơi bài xích cô ấy, hoàn toàn không cho cô ấy chủ động dung nhập vào, khiến cô ấy cảm thấy hơi bất đắc dĩ, cô ấy không còn cách nào khác, chỉ có thể đi tìm Diệp Quân.
Diệp Quân ngồi xếp bằng trên một tảng đá lớn bên bờ biển, vết thương trên người hắn đang hồi phục một cách nhanh chóng.
Không biết bao lâu trôi qua, Diệp Quân chậm rãi mở mắt ra, mà lúc này có một đôi mắt đang nhìn chằm chằm hắn.
Chính là Thần Kỳ!
Diệp Quân cười hỏi: “Thần Kỳ cô nương, cô làm sao thế?”
Thần Kỳ cười đáp: “Diệp công tử thật sự khiến ta rất ngạc nhiên, vì ta không ngờ ngài lại có thể bất phân thắng bại với một cao thủ chín phần thần tính”.
Nhưng Diệp Quân lại lắc đầu: “Thực lực của ta yếu hơn ông ta một chút”.
Hắn biết rõ nếu còn tiếp tục chiến đấu thì chưa chắc hắn có thể thắng, trừ khi hắn hoàn toàn đánh thức huyết mạch phong ma.
Thực lực của hắn bây giờ vẫn còn chênh lệch với cao thủ cảnh giới chín phần thần tính chân chính kia.
Đương nhiên chênh lệch cũng không quá lớn.
Thần Kỳ nói: “Đã lợi hại lắm rồi”.
Diệp Quân đột nhiên nhìn về phía Thần Kỳ, cười nói: “Thần Kỳ cô nương, ta cảm thấy hơi tò mò về cô”.
Thần Kỳ chớp mắt: “Có gì tò mò chứ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307450/chuong-3487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.