Lúc này, Chiết Lão bên dưới vội nói: “Mau tắt trận pháp”.
Nghe thấy lời của Chiết Lão, Tiểu Bạch chớp mắt, sau đó vung móng vuốt, nhanh chóng điều khiển trận linh, khiến nó tắt trận pháp.
Trận pháp nhanh chóng bị tắt, ma trận kia cũng chậm rãi biến mất.
Sức mạnh đáng sợ kia cũng biến mất theo.
Diệp Quân hỏi Nhị Nha: “Không sao chứ?”
Nhị Nha lắc đầu: “Không sao”.
Diệp Quân thầm thở phào, hắn quan sát Nhị Nha, không thể không nói Nhị Nha bây giờ đáng yêu giống như đúc Tiểu Bạch, đặc biệt là hai cái sừng trên đầu và đuôi sau lưng, khiến Nhị Nha trông rất giống một ác ma nhỏ.
Diệp Quân chớp mắt: “Nhị Nha, ta có thể sờ thử cái sừng này của ngươi không?”
Nhị Nha lạnh lùng nhìn Diệp Quân: “Ta có thể đánh ngươi một trận không?”
Diệp Quân cười to.
Rõ ràng thứ này không thể sờ linh tinh.
Lúc này, Tiểu Bạch đột nhiên bay đến cạnh Nhị Nha, sau đó hai tay ôm lấy sừng Nhị Nha sờ một trận, trên mặt tràn đầy vẻ hưng phấn.
Diệp Quân thấy thế thì vô cùng hâm mộ.
Trong mắt Thần Kỳ ở bên cạnh cũng thế, cô ấy cũng thấy rất hứng thú với Tiểu Bạch và Nhị Nha, nhưng hai người chỉ khá thân thiết với Diệp Quân mà thôi.
Lúc này Diệp Quân chợt nói: “Khí thế bí ẩn khi nãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307420/chuong-3457.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.