Chương trước
Chương sau
Diệp Quân hờ hững nói: “Thanh Đại cô nương, cô không phải bạn của ta, lúc nói chuyện xin cô chú ý lời nói của mình, nếu không ta sẽ đánh chết cô đấy!”



Trong toàn bộ tộc Tiên Linh, hắn chỉ có thiện cảm với Thanh Tri, vì Thanh Tri không có hành động kiêu căng ngạo mạn, mà ngoài Thanh Tri, khi đối mặt với người khác, toàn bộ người của tộc Tiên Linh đều có một cảm giác hơn người trời sinh.



Kể cả Thanh Đại sau khi hồi phục trí nhớ cũng thế!



Nghe thấy lời của Diệp Quân, Thanh Đại cũng không tức giận mà còn bình tĩnh lại, vì cô ta biết người đàn ông trước mắt là người nói được làm được.





Lúc hắn tốt thì hắn có thể rất tốt.



Nhưng lúc hắn không tốt thì cũng có thể rất không tốt.



Thanh Đại im lặng một lúc lâu sau đó khẽ thở dài: “Chuyện ta cần ngươi giúp có liên quan đến Thần Nhất”.







Diệp Quân cau mày.



Thanh Đại nói: “Còn nhớ chuyện lúc trước Nhược Mệnh tỷ tỷ của ngươi từng nói Thần Nhất có con không?”



Diệp Quân gật đầu: “Cô muốn nói gì?”



Thanh Đại nhìn Diệp Quân: “Bây giờ đứa bé đó đang ở trong thành Đạo Cổ, nhưng con bé đang bị Thành chủ nhốt lại”.



Diệp Quân cau mày: “Bị nhốt lại?”



Thanh Đại gật đầu: “Lúc trước đứa bé đó là cho tỷ tỷ của ta chăm sóc, tỷ ấy dẫn con bé đến đây, nhưng sau đó vì một vài chuyện mà đứa bé bị nhốt trong thành Đạo Cổ”.



Diệp Quân trầm giọng nói: “Tại sao đối phương lại nhốt cô ấy?”



Thanh Đại đáp: “Muốn có được quyển sổ của Thần Nhất”.



Diệp Quân tỏ vẻ nghi ngờ: “Cô đang đùa à? Nền văn minh Sâm Lâm lại cần sổ tay của Thần Nhất?”



Thanh Đại lắc đầu: “Không phải nền văn minh Sâm Lâm mà là Thành chủ kia, đương nhiên nền văn minh Sâm Lâm không cần sổ tay của Thần Nhất, dù sao bản thân bọn họ cũng có thể tu luyện đến mười phần thần tính, còn Thành chủ đó thì không có năng lực này”.



Diệp Quân im lặng suy nghĩ một lúc rồi nói: “Tỷ tỷ của cô đâu?”



Thanh Đại trầm giọng đáp: “Tỷ ấy không thắng được ông ta”.



Diệp Quân nhất thời giận dữ: “Các người bị điên à? Thần Nhất có thể thắng được mà tỷ tỷ của cô lại đối xử với ông ấy như thế, khiến ông ấy chọn cái chết…”



Thanh Đại lắc đầu, khẽ thở dài không nói gì.



Diệp Quân thật sự thấy cạn lời!



Cả nhà này đúng là đều bị điên!







Thật ra hắn cũng thấy không hiểu hành động lựa chọn cái chết của Thần Nhất cho lắm, dù ông ấy rất thất vọng với người phụ nữ này nhưng ông ấy vẫn còn một đứa con mà!







Dù là vì con mình thì cũng phải sống chứ!







Nghĩ đến đây, hắn chợt thấy vui mừng.







Vui vì cha mẹ của mình không bệnh hoạn như thế!







Nếu không e rằng hắn đã toi đời rồi.

















Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.