Ngày hôm sau.
Diệp Quân và Thanh Đại đến bảo điện Tiên Linh một lần nữa.
Trí Sư nhìn Thanh Đại trước mắt: “Ngươi chắc chứ?”
Thanh Đại gật đầu.
Trí Sư gật đầu rồi mở lòng bàn tay, một phù ấn chậm rãi bay ra: “Thuật pháp mà ngươi tự phong ấn trước đây tên là Vong Ưu Pháp, bây giờ ta giúp ngươi giải trừ nó, ngươi đừng phản kháng…”
Thanh Đại gật đầu: “Được”.
Dưới sự điều khiển của Trí Sư, phù ấn kia chậm rãi bay đến đầu Thanh Đại, sau đó những sức mạnh bí ẩn trút xuống từ trong phù ấn kia.
Chẳng mấy chốc, Thanh Đại chậm rãi nhắm mắt lại, không biết đã bao lâu trôi qua, phù ấn kia từ từ biến mất.
Diệp Quân nhìn chằm chằm Thanh Đại, thấy đối phương không có động tĩnh, hắn không khỏi quay đầu nhìn Trí Sư bên cạnh, Trí Sư cười khẽ: “Sắp rồi”.
Đúng như dự đoán, lúc này, Thanh Đại từ từ mở mắt ra.
Diệp Quân vội nói: “Thanh Đại, cô thấy sao?”
Lúc này, Thanh Đại chợt quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, cô ta không nói nhảm một câu, đột nhiên giơ tay túm lấy cổ họng của Diệp Quân, ánh mắt lạnh lùng tựa như dao: “Ngươi có tư cách gọi Thanh Đại à?”
Diệp Quân: “…”
Diệp Quân tỏ vẻ ngạc nhiên.
Mẹ kiếp?
Trái ngược lớn đến thế à?
Dù hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307222/chuong-3259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.