Nhị Nha lập tức lắc đầu: “Không có”.
Diệp Quân quay sang nhìn di tích đổ nát đó, hắn lắc đầu khẽ cười, đúng là với thực lực hiện giờ của hắn, chỉ cần không phải là cường giả trên sáu phần thần tính thì ai có thể làm hắn bị thương chứ?
Mà cường giả có thần tính trên sáu phần lại không phải là củ cải trắng, sao có thể ở khắp nơi được?
Nghĩ đến đây, Diệp Quân cười nói: “Để ta”.
Nói xong, hắn đi về phía di tích đổ nát đó.
Nhị Nha nhìn Diệp Quân rời đi, ánh mắt lóe sáng không biết đang nghĩ gì.
Tiểu Bạch trên vai cô bé giơ móng vuốt chỉ về phía xa, sau đó vung vẫy móng vuốt như đang nói gì đó.
Nhị Nha bình tĩnh nói: “Cháu trai phải chịu khổ một chút”.
Tiểu Bạch cái hiểu cái không.
Chẳng mấy chốc, Diệp Quân đi đến trước phế tích đó, di tích đổ nát này từng là một thế lực tông môn lớn, còn có mấy chục cột đá cao cả vạn trượng đứng sừng sững ở trung tâm đống hoang tàn, cột đá sừng sững đó cực kỳ hùng vĩ trong tinh không.
Nhìn đống đổ nát trước mặt này, ánh mắt Diệp Quân lóe lên vẻ phức tạp, hắn biết nơi này từng rất huy hoàng.
Nhưng bây giờ đã trở thành đống đổ nát.
Dù là thế lực thế nào thì cũng như cát bụi khi đứng trước thời gian.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3307099/chuong-3136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.