Chương trước
Chương sau
Nhưng thái độ của Diệp Quân lại như thế thật sự khiến bọn họ hơi mất mặt.



Lúc này, thời không trước mặt bọn họ đột nhiên nổ tung, sau đó có một ông lão áo trắng chậm rãi bước ra.



Khi ông lão áo trắng này xuất hiện, sắc mặt mấy người Thần Dã đang có mặt đều thoáng chốc thay đổi, vì bọn họ cảm nhận được một uy áp đáng sợ, uy áp kia như hàng triệu ngọn núi lớn đè lên người bọn họ, khiến bọn họ cảm thấy khó thở.



Ít nhất là sáu phần thần tính!



Thần Dã chợt nhìn về phía ngực trái của ông lão áo trắng, nơi đó có dấu ấn của một con yêu thú, nhìn thấy dấu ấn yêu thú này, Thần Dã lập tức nói với giọng điệu kinh ngạc: “Đây là… ông là người của khu vực Cổ Hoang…”





Khu vực Cổ Hoang!



Ông lão áo trắng nhìn Thần Dã đang dẫn đầu nhóm người: “Ngươi là Thần Dã đúng không?”



Thần Dã trầm giọng đáp: “Phải”.







Ông lão áo trắng lạnh lùng nói: “Bắt đầu từ bây giờ Sơn Hải Giới sẽ được khu vực Cổ Hoang tiếp quản, nếu mấy người các ngươi đã đạt tới cảnh giới Thần Đạo thì đi theo ta đến khu vực Cổ Hoang…”



Thần Dã hơi nghi ngờ: “Đi đến khu vực Cổ Hoang làm gì?”



Ông lão áo trắng cau mày: “Đương nhiên là để phục vụ cho yêu thần”.



Phục vụ cho yêu thần!



Thần Dã hơi ngơ ngác.



Mà lúc này Khâu Cổ kia chợt hỏi: “Phục vụ cho yêu thần có thể nhận được lợi ích gì?”



“Láo xược!”



Ông lão áo trắng đột nhiên quát to một tiếng, tiếng quát này vừa vang lên, Khâu Cổ kia đã lập tức như bị sét đánh liên tục lùi lại, trong miệng có máu tươi chảy ra.



Mấy người Thần Dã đều kinh ngạc.



Ông lão áo trắng lạnh lùng nhìn vào khuôn mặt tái mét của Khâu Cổ: “Phục vụ cho yêu thần là vinh hạnh của ngươi, ngươi lại còn đòi lợi ích, ngươi muốn chết đúng không?”



Khâu Cổ tỏ vẻ mơ hồ, tuy thầm thấy giận dữ nhưng cũng không dám nói gì.



Sắc mặt Thần Dã hơi khó coi, ông ta do dự một lúc rồi hỏi: “Các hạ, vì sao khu vực Cổ Hoang đột nhiên muốn tiếp quản Sơn Hải Giới vậy?”



Ông lão áo trắng lạnh lùng nhìn thoáng qua ông ta rồi nói: “Đây là quyết định của yêu thần”.



Thần Dã im lặng.



Ông lão lại nói: “Bây giờ các người lập tức đi theo ta đến khu vực Cổ Hoang, còn về Sơn Hải Giới thì chúng ta đã phái người tiếp quản rồi…”



Nói xong lão ta lạnh lùng nhìn Khâu Cổ ở cách đó không xa: “Còn nữa đừng nói ta không nhắc nhở các ngươi, đến khu vực Cổ Hoang rồi nên nhớ đừng hỏi nhiều, làm việc theo lệnh là được”.



Dứt lời lão ta xoay người biến mất ở phía xa.



Sắc mặt mấy người nhóm Khâu Cổ lập tức trở nên vô cùng khó coi!



Cả sắc mặt Thần Dã cũng không ngoại lệ, ông ta không ngờ khu vực Cổ Hoang này lại ngang ngược như thế…







Phục tùng khu vực Cổ Hoang!







Sắc mặt Thần Dã nhất thời trở nên hơi phức tạp.







Khâu Cổ đột nhiên gằn giọng nói: “Không bằng… chúng ta đi tìm Diệp công tử kia đi?”







Nhưng Thần Dã lại lắc đầu: “Đã muộn rồi”.







Ông ta hiểu rõ tính cách của Diệp Quân, lúc tốt thì rất tốt, lúc xấu thì vô cùng xấu xa, đặc biệt là lúc trở nên tàn nhẫn, có thể nói là tàn nhẫn vô cùng!

















Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.