Ông lão khạc khói ra: “Ta biết phải trái hay không còn phải xem đối phương là ai. Thế nên chúng ta có thể nói chuyện trước, không được thì nói bằng quả đấm vậy”.
Diệp Quân gật đầu: “Được, vậy nói đi”.
Ông lão: “Ta không quan tâm ân oán giữa ngươi và nhà họ Mục là gì, nhưng ngươi cũng biết quy định không được ẩu đả trong Đạo Thị, mà ngươi lại vi phạm cả hai lần, thế nào đây?"
Diệp Quân: “Lần đầu tiên là ta giết người nhà họ Kỳ vì bị đổ thừa ăn cắp Tổ Mạch. Nói đúng ra thì là ân oán giữa ta và nhà họ Kỳ, không liên quan đến Đạo Thị, ông thấy đúng chứ?"
Ông lão trầm ngâm một phen: “Lần thứ hai?"
Diệp Quân kể lại một năm một mười, không thêm thắt gì.
Nghe xong, ông lão lại phun ra một luồng khói: “Nói vậy là Đạo Thị của ta bất công vô lý trước nên ngươi mới ra tay giết người?"
Diệp Quân gật đầu: “Phải”.
Ông lão lại suy nghĩ hồi lâu: “Ta đã hiểu rõ mọi chuyện, vậy thì... chuyển qua nói chuyện bằng quả đấm chứ hả?"
Diệp Quân gật đầu: “Ta cũng thấy nói chuyện là vô tác dụng...”
Ông lão lắc đầu ngắt lời hắn: “Có chứ. Nói có lý hay không là một chuyện, nhưng chấp nhận hay không là chuyện khác”.
Diệp Quân: “Đổi nơi khác chứ?"
Ông lão: “Đương nhiên”.
Rồi ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306957/chuong-2994.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.