Đã dám lấy ra bảy Tổ Mạch trước mặt họ, còn giết cả người của Mục tộc, chứng tỏ đối phương căn bản không sợ họ.
Mục Thành lầm bầm: “Chúng ta lấy tĩnh chế động, trước tiên điều tra hắn rồi hãy hành động”.
Một trưởng lão chợt nói: “Tộc trưởng, ta nuốt không trôi cơn tức này”.
Mục Thành thờ ơ: “Không trôi cũng phải trôi”.
Sắc mặt trưởng lão kia sa sầm.
Mục Thành: “Không chỉ phải nuốt, mà nếu lai lịch của hắn thật sự vượt quá tầm Mục tộc, chúng ta còn phải tìm cách xin lỗi...”
Thế đạo này chính là vậy, kẻ yếu thì không ai thèm nói phải trái, nhưng gặp kẻ mạnh thì đối thủ sẽ cầu xin được nói lý lẽ.
Mục Thành rất rõ điều này, vì vậy tuy trong lòng vẫn còn tức tối nhưng vẫn sẽ làm ra lựa chọn thỏa đáng nhất.
...
Rời khỏi La giới rồi, Diệp Quân chỉ có thể trở lại Đạo Thị, dùng truyền tống trận nơi đó trở về vũ trụ Thần Nhất.
Vừa đặt chân vào Đạo Thị, hắn là bị một luồng khí tức bí ẩn bao trùm lại.
Hắn nắm chặt kiếm Thanh Huyên trong tay, thong thả quay lại, thấy một ông lão mặc áo vải rách nát ngồi trong một quán rượu bên tay phải, đang phun mây nhả khói.
Ông lão đón lấy ánh mắt hắn, phun một luồng khói ra: “Sang đây nói chuyện không?"
Diệp Quân đi đến rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306956/chuong-2993.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.