Chương trước
Chương sau
Diệp Quân nhìn thiếu niên áo đen đang quỳ xuống xin tha trước mặt, trong lòng tự hỏi thằng này có đang chơi chiêu gì không đấy?



Chủ yếu là vì đối phương đầu hàng quá nhanh.



Y ngồi bệt xuống đất, hai tay ôm mặt, mở miệng gọi đại ca, ngậm miệng là xin tha.



Diệp Quân hỏi y: “Ngươi muốn chơi ta đúng không?"





Thiếu niên vội lắc đầu: “Không phải... Đại ca, là đệ không biết đại ca mạnh đến vậy. Đệ không nên trêu vào huynh, mong huynh đại nhân đại lượng tha cho đệ một mạng!"



Diệp Quân chớp mắt, cong môi nói: “Ta tin ngươi”.



Rồi xoay người rời đi.







Thiếu niên áo đen rũ mắt, giấu đi một tia lạnh lẽo. Đúng lúc này, y lại nghe Diệp Quân nói: “Mới là lạ”.



Lời vừa dứt, thiếu niên biến sắc kịch liệt, vội vã ngẩng đầu. Nào ngờ y chưa kịp phản ứng thì đã bị lưỡi kiếm lia ngang cổ.



Xoẹt!



Cái đầu đầm đìa máu của y bay ra ngoài, để máu phun như suối.



Hành động bất ngờ này của Diệp Quân khiến Cao Thú giật thót.



Đội trưởng Mục chỉ thờ ơ nhìn sang.



Diệp Quân nhặt lấy nhẫn của thiếu niên áo đen, thấy bên trong có hơn hai trăm Tổ Nguyên và ba món Thần bảo.



Hắn vươn tay, đẩy một trăm Tổ Nguyên sang cho đoàn trưởng Mục. Đối phương không từ chối mà lập tức thu vào.



Số Tổ Nguyên còn lại được đưa cho Cao Thú, ông ta cũng nhận lấy.



Một khi làm vậy, chứng tỏ bọn họ sẽ theo phe Diệp Quân.



Trên đường đời, đôi khi phải biết hào phóng mới được.



Trải qua khúc nhạc đệm nho nhỏ của thiếu niên áo đen, ba người lại tiếp tục lên đường. Đoàn trưởng Mục không hé răng, chỉ tập trung dẫn đường, Diệp Quân và Cao Thú thì lại chuyện trò rôm rả.



Tầm nửa giờ sau, ba người băng qua một khu rừng rậm, thấy một thung lũng rộng lớn với vách đá dựng đứng và thác nước đổ xuống ở hai bên. Hằng hà sa số dây leo vờn quanh hai bên vách núi, tạo thành cảnh tượng hùng vĩ.







Đoàn trưởng Mục mở miệng: “Thung lũng chết”.







Diệp Quân nhìn sang: “Sao lại gọi vậy?"







Đoàn trưởng Mục điềm tĩnh giải thích: “Vì có một cường giả Thần Đạo có ba phần thần tính đã bỏ mạng nơi này cách đây không lâu...”







Cô ta vươn tay chỉ vào nơi xa: “Đối phương lấy mạng đổi mạng với một con đại yêu ở trong đó. Mục tiêu lần này của chúng ta chính là di vật của họ”.







Di vật.







Diệp Quân vừa nghe đã hiểu.







Di vật của cường giả Thần Đạo Cảnh chắc chắn phải vô cùng phong phú, có khi còn có cả Tổ Mạch. Từ cuộc trò chuyện với Cao Thú, hắn biết rằng Tổ Mạch là thứ cần thiết phải có để đạt đến Thần Đạo Cảnh, bằng không thì có là kỳ tài hiếm gặp cũng không thể đột phá.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.