Ông lão áo đen khẽ gật đầu, xoay người rời đi.
Huyền Âm ngẩng đầu lên nhìn tầng mây trắng trên trời, cong môi nói: “Có lẽ là thời cơ để Võ Tông bước ra…”
Bà ta quyết định tăng thêm mức cược.
Nếu đối đầu với loại người như thanh niên kiếm tu đó thì phải nghĩ cách giết được hắn như nhà họ Vương để diệt trừ hậu họa, còn nếu có cơ hội trở thành bạn với hắn thì dĩ nhiên phải biết nắm bắt cơ hội.
Nhưng bà ta không đặt cược hết mọi thứ.
Nếu không hoàn toàn đắc tội với nhà họ Vương, bà ta có thể tận lực giúp đỡ Diệp Quân để Diệp Quân tiếp tục nợ ân tình. Mặc dù làm theo cách này thu thì báo đáp sẽ có hạn nhưng lại rất phù hợp, vì cho dù cuối cùng Diệp Quân có chết ở trong tay nhà họ Vương, Võ Tông cũng sẽ không gây thù với nhà họ Vương vì chuyện này.
Vẫn còn đường thoát.
…
Ở một bên khác, trong một dãy núi, cường giả nhà họ Vương điên cuồng chạy trốn.
Lúc đi vào, họ có đến mấy vạn người nhưng bây giờ chỉ còn một vạn người.
Tổn thất quá nghiêm trọng.
Không còn cách nào khác, họ thật sự không ngờ Tiên Nguyên Tông này lại dám giết người cướp của như vậy.
Thật vô lý.
Sau khi dẫn mọi người lùi đến dãy núi, sắc mặt Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306851/chuong-2888.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.