Diệp Quân: “Ông ra ngoài cũng sẽ bị trấn áp tu vi sao?”
Mộc Nguyên xuất hiện, vừa xuất hiện khí tức của ông ta lập tức bị một sức mạnh vô hình trấn áp, thoáng chốc tu vi của ông ta đã bị phong ấn hoàn toàn.
Thấy thế, sắc mặt Mộc Nguyên sầm lại.
Diệp Quân hỏi: “Là phong ấn Thần Nhất để lại thật sao?”
Mộc Nguyên lắc đầu: “Ta không biết, sức mạnh này tồn tại trong không trung nhưng ta không cảm nhận được, đã vượt khỏi phạm vi thực lực của ta…”
Diệp Quân khẽ nói: “Xem ra chắc là của Thần Nhất để lại rồi”.
Mộc Nguyên gật đầu.
Diệp Quân chậm rãi bước đến cạnh cửa sổ, hắn nhìn về phía phòng bếp không xa, trong phòng bếp, Lâm Bảo Mỹ đang bận rộn nấu cơm, rất thành thục.
Diệp Quân nói: “Tiền bối, tại sao thiên phú của người ở nơi này lại tốt như thế?”
Mộc Nguyên cười khổ: “Không biết, nhưng ta đoán có thể là có liên quan đến Thượng Thần, dù sao ông ấy cũng từng ở đây một thời gian khá lâu”.
Diệp Quân khẽ gật đầu, không biết đang nghĩ gì.
Mộc Nguyên bỗng nói: “Cậu muốn dẫn cô bé đi à?”
Diệp Quân cười nói: “Chỉ mới nghĩ đến, cô bé này không chỉ có thiên phú tốt mà tính cách cũng rất tốt, nếu ở đây cả đời thì thật đáng tiếc”.
Mộc Nguyên nhìn Lâm Bảo Mỹ ở phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306779/chuong-2816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.