Chương trước
Chương sau
Làm điều ác!



Thật ra sau khi thực lực của một người đã đạt đến mức nhất định, thần tính của người đó ngày càng mạnh, những người này sẽ mặc kệ mọi thứ, làm việc không thèm để ý đến đạo lý nhưng dựa vào sở thích.



Những người sẵn sàng lấy tự do của kẻ yếu làm ranh giới rất ít.



Giống như những người giàu có và quyền lực trong thế tục có sẵn sàng nói lý lẽ với người dân không?





Đồ Quang lão nhân quỳ trong không trung, mặt xám như tro, ông ta biết ông ta đã xong đời rồi.



Quỳ đến chết.



Ông ta không sợ chết, nhưng ông ta sợ có vài việc không thể nào hoàn thành.







Đồ Quang lão nhân ngơ ngác nhìn hư không, chỉ là một hành động trong một phút kích động mà đã đặt chấm dấu hết cho cả đời mình.



Ông ta cảm thấy mình hơi oan uổng.



Như nghĩ đến điều gì, ánh mắt Đà Quan lão nhân bỗng trở nên kiên định: “Đợi Thượng Thần Thần Nhất quay về… ta vẫn còn hy vọng…”







Ở một bên khác.



Người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo trắng chậm rãi bước đi trong tinh không.



Hai người đi theo thanh niên kiếm tu đó.



Người đàn ông áo trắng khẽ nói: “Thanh Nhi, thế đạo này có rất nhiều người không nói lý”.



Người phụ nữ váy trắng bình tĩnh nói: “Người không nói lý nhất đều ở trong nhà huynh rồi”.



Người đàn ông áo trắng sửng sốt, sau đó nắm lấy tay người phụ nữ váy trắng, nghiêm túc nói: “Là nhà chúng ta”.



Người phụ nữ váy trắng cong môi cười.



Người đàn ông áo trắng lại nói: “Những người chúng ta gặp trên đường đi đều là những người làm việc theo ý thích, huynh nghĩ như thế không tốt”.





Người phụ nữ váy trắng không nói gì.







Người đàn ông áo trắng quay đầu nhìn người phụ nữ váy trắng: “Muội nghĩ sao?”







Người phụ nữ váy trắng bình tĩnh nói: “Nghĩ theo cảm nhận của huynh là được rồi”.







Người đàn ông áo trắng lắc đầu khẽ cười, sau đó nói: “Muội nói đi, huynh muốn nghe suy nghĩ của muội”.







Người phụ nữ váy trắng ngẩng đầu nhìn tận sâu tinh không vô tận ở phía xa: “Người tu hành là người muốn làm gì thì làm, người nào càng mạnh thì càng như vậy. Về phần đạo lý nguyên tắc gì đó, trong thế giới của bọn họ, nắm đấm là đạo lý nguyên tắc. Trừ khi… người đặt ra quy tắc là người vô địch thiên hạ, kẻ mạnh đều rất mạnh, chỉ cần mạnh hơn hắn, dĩ nhiên là hắn sẽ tuân theo các quy tắc đã được đặt ra”.







Người đàn ông áo trắng khẽ nói: “Người vô địch…”







Nói đến đây ông ấy nhìn người phụ nữ váy trắng: “Thanh Nhi, muội có sẵn lòng tuân thủ đạo lý và nguyên tắc của người khác không?”




Người phụ nữ váy trắng chủ động kéo người đàn ông áo trắng lại, khẽ nói: “Trên đời này không có công bằng tuyệt đối, hơn nữa cho dù có quy tắc, ai có thể cam đoan những quy tắc này sẽ không trở thành công cụ để người khác sai bảo tất cả chúng sinh?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.