Chương trước
Chương sau
Một người vận áo trắng.



Một người vận váy trắng.



Hai người dừng lại cách Đà Quan lão nhân một khoảng, người phụ nữ váy trắng kia lạnh lùng nhìn Đà Quan lão nhân: “Đánh sướng tay lắm sao?”



Đà Quan lão nhân nhíu mày.

Đà Quan lão nhân nhìn hai người trước mặt, hơi ngờ vực, đang định lên tiếng thì chỉ thấy người phụ nữ váy trắng giơ tay phải lên, sau đó đè xuống.





Ầm!



Đồng tử Đà Quan lão nhân co lại, sau đó đã quỳ xuống khi chưa kịp phản ứng.



Sững sờ!







Đà Quan lão nhân hoàn toàn sững sờ.



Chuyện gì thế này?



Ông ta khó tin nhìn người phụ nữ váy trắng trước mặt: “Ngươi… tại sao ngươi có thể?”



Người phụ nữ váy trắng cúi đầu nhìn Đà Quan lão nhân, trong mắt chỉ có vẻ lạnh nhạt: “Muốn ra tay thì cứ ra tay, cần gì lý do chứ?”



Nghe thế Đà Quan lão nhân tái mặt.



Lúc nãy ông ta vừa nói câu này với thanh niên kiếm tu đó.



Người này là người trong nhà thanh niên kiếm tu đó đến cứu hắn.



Đà Quan lão nhân lộ ra vẻ khổ sở, ông ta không ngờ sau lưng thanh niên kiếm tu đó lại có cường giả như vậy.



Lần này ông ta đã đá phải tấm sắt rồi.



Lúc này người đàn ông áo trắng ở bên cạnh người phụ nữ váy trắng bỗng nói: “Đi thôi”.



Người phụ nữ váy trắng nhìn Đồ Quang lão nhân quỳ dưới đất, người đàn ông áo trắng lại nói: “Để ông ta quỳ đó đi, quỳ đến chết”.



Người phụ nữ váy trắng cong môi, kéo người đàn ông áo trắng đi về phía xa.



Lúc đi ngang qua quan tài đồng đó, người phụ nữ váy trắng lạnh nhạt nhìn một cái rồi thu hồi ánh mắt.



Chẳng có chút hứng thú nào.



Không lâu sau, người phụ nữ váy trắng và người đàn ông áo trắng biến mất ở cuối tinh hà.



Đồ Quang lão nhân đợi hai người hoàn toàn biến mất, vận chuyển huyền khí trong cơ thể, sau đó mạnh mẽ đánh vỡ kiếm khí mà người phụ nữ váy trắng đó để lại trong người ông ta.



Ầm!





Vừa động đậy, đồng tử Đồ Quang lão nhân co lại, cả người trở nên hư ảo.







Toang rồi!







Tuyệt vọng!







Sắc mặt Đồ Quang lão nhân xám xịt, ánh mắt đầy vẻ hoảng hốt.







Lúc này ông ta cảm nhận được sự tuyệt vọng, kiếm khí đó không phải là thứ mà ông ta có thể động vào.







Ông ta chưa từng cảm thấy tuyệt vọng như vậy.







Lúc này ông ta bỗng nghĩ đến một câu chủ nhân của ông ta là Thần Nhất từng nói: Đừng tùy tiện làm điều ác bằng sở thích của mình.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.