Một người vận áo trắng.
Một người vận váy trắng.
Hai người dừng lại cách Đà Quan lão nhân một khoảng, người phụ nữ váy trắng kia lạnh lùng nhìn Đà Quan lão nhân: “Đánh sướng tay lắm sao?”
Đà Quan lão nhân nhíu mày.
Đà Quan lão nhân nhìn hai người trước mặt, hơi ngờ vực, đang định lên tiếng thì chỉ thấy người phụ nữ váy trắng giơ tay phải lên, sau đó đè xuống.
Ầm!
Đồng tử Đà Quan lão nhân co lại, sau đó đã quỳ xuống khi chưa kịp phản ứng.
Sững sờ!
Đà Quan lão nhân hoàn toàn sững sờ.
Chuyện gì thế này?
Ông ta khó tin nhìn người phụ nữ váy trắng trước mặt: “Ngươi… tại sao ngươi có thể?”
Người phụ nữ váy trắng cúi đầu nhìn Đà Quan lão nhân, trong mắt chỉ có vẻ lạnh nhạt: “Muốn ra tay thì cứ ra tay, cần gì lý do chứ?”
Nghe thế Đà Quan lão nhân tái mặt.
Lúc nãy ông ta vừa nói câu này với thanh niên kiếm tu đó.
Người này là người trong nhà thanh niên kiếm tu đó đến cứu hắn.
Đà Quan lão nhân lộ ra vẻ khổ sở, ông ta không ngờ sau lưng thanh niên kiếm tu đó lại có cường giả như vậy.
Lần này ông ta đã đá phải tấm sắt rồi.
Lúc này người đàn ông áo trắng ở bên cạnh người phụ nữ váy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306765/chuong-2802.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.