Tả chủ giáo nghi hoặc: “Kẻ thù của nhà họ Vương ông?”
Vương Lan giận dữ chỉ tay về phía Diệp Quân: “Chính là hắn”.
Nghe Vương Lan nói thế, Tả chủ giáo cùng Hữu chủ giáo lập tức trầm mặt.
Diệp Quân!
Tả chủ giáo trầm giọng hỏi: “Vương Lan, nói kĩ hơn đi”.
Vương Lan lạnh lùng liếc nhìn Diệp Quân bên dưới, nói: “Khi trước, người này vô duyên vô cớ giết chết cháu ta là Vương Vân, sau đó chạy trốn, thủ đoạn vô cùng tàn nhẫn, khiến thần phật cũng phải tức giận, nếu không nhờ nhà họ Vương ta có đôi chút thủ đoạn, giúp cháu ta hồi sinh, chỉ sợ đứa cháu này của ta đã chết oan chết uổng”.
Nghe Vương Lan nói thế, Tả Hữu chủ giáo đều nhíu mày.
Hữu chủ giáo nhìn về phía Diệp Quân: “Ngươi nói đi”.
Tất nhiên ông ta không thể chỉ nghe lời từ một phía Vương Lan, con người ai mà chẳng có xu hướng lợi kỷ, chỉ biết nói những điều có lợi cho mình, những điều bất lợi cho người có đôi khi còn thêm mắm dặm muối.
Diệp Quân liếc nhìn hai ông cháu Vương Lan, ánh nhìn dừng trên người thiếu niên áo đen Vương Vân, cười hỏi: “Vì sao ta giết ngươi, lòng ngươi không tự biết sao?”
Sắc mặt Vương Vân trở nên khó coi, dĩ nhiên gã không thể nói thẳng ra được, vụ việc vốn do gã tính giả ngầu mà dẫn tới hậu quả, chỉ có điều gã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hau-due-kiem-than/3306743/chuong-2780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.