Chương trước
Chương sau
Bấy giờ, ảo ảnh nọ mới chậm rãi ngẩng đầu, bước ra cửa đại điện, nhìn về nơi xa.



Phía bên kia, ông lão tóc bạc vẫn phủ phục trên đất, thân mình liên tục run rẩy.



Hai vị thần tướng cũng run lẩy bẩy như không thể kiềm chế được.



Hồi lâu sau, ảo ảnh mới quay đầu nhìn về phía Diệp Quân, mỉm cười và cất tiếng nói: “Thì ra là ngươi”.



Diệp Quân nghi hoặc hỏi: “Ta?”





Ảo ảnh khẽ gật đầu.



Diệp Quân vẫn không hiểu ý ông ta: “Tiền bối nói thế là có ý gì?”



Ảo ảnh chỉ lặng lẽ cười nhẹ.







Diệp Quân cũng không gặng hỏi.



Lúc này, tội nữ đang đứng một bên chợt lên tiếng hỏi: “Tiền bối chính là Thượng Thần?”



Ảo ảnh liếc nhìn tội nữ, cười nói: “Ta vẫn thích các ngươi gọi ta là Thần Nhất hơn”.



Thần Nhất!



Nghe vậy, tội nữ chấn động trong lòng, đang muốn quỳ xuống lại bị một sức mạnh hết sức nhu hòa đỡ lên.

Cùng lúc đó, hai vị thần tướng và ông lão kia cũng được đỡ dậy.



Thần Nhất lắc đầu nói: “Không cần quá câu nệ mấy nghi thức đó”.



Ông lão kích động nói: “Thượng Thần, rốt cuộc ngài cũng về rồi”.



Thần Nhất lại lắc đầu, nhìn về phía Diệp Quân một cái rồi xòe tay, từ trong tay ông ta, một chiếc ấn màu vàng chậm rãi bay ra, hướng về phía Diệp Quân.



Thấy thế, ông lão cùng hai vị thần tướng đều trợn mắt, sắc mặt bàng hoàng không dám tin.



Tội nữ cũng khiếp sợ ra mặt.



Diệp Quân nghi hoặc hỏi: “Tiền bối, đây là gì?”



Thần Nhất cười nói: “Thần ấn”.



Diệp Quân hỏi: “Để làm gì ạ?”



Tội nữ vội vã đi tới cạnh Diệp Quân, run run giải thích: “Đây là thần vật đứng đầu trong ba chí bảo của thời đại Thần, có ấn này trong tay, tất cả mọi người trong Thần Điện đều phải nghe lệnh, nói cách khác, ngươi bây giờ chính là người thừa kế được Thượng Thần công nhận”.



Người thừa kế!







Nghe tội nữ nói thế, Diệp Quân tức thì sửng sốt.







Tội nữ lại tiếp tục: “Năm ấy, chúng thần nội chiến, mục đích thực sự chính là để tranh đoạt thần ấn này, bởi vì nếu chiếm được thần ấn, không chỉ ngang với việc có thêm một chí bảo cực mạnh mà còn có thể dùng thần ấn này để ra lệnh cho toàn bộ cường giả của Thần Điện quy phục mình”.







Diệp Quân trầm mặc.







Thế nào mà mình lại biến thành người thừa kế rồi?







Nhà mình còn chưa thừa kế xong, lại đã phải đi thừa kế nhà người khác?







Không được!







Di sản này, một khi kế thừa, chắc chắn sẽ kéo theo vô số nhân quả, đến khi đó, mình khó mà tránh khỏi cuộc sống liên tục bị đuổi giết.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.